Thứ Hai, 11 tháng 12, 2017

TRINH QUOC NHON: BAI THO CU

HẾT THÈM 
16/03/2013

Lời ca chúc lãm làm sao
nhìn trong thực tế mấy màu pha lê
chiến công hiển hách hả hê
nghĩa trang các tỉnh ê trề mộ bia
những người ngồi ở trên kia
chất gì giữ nghĩa ơn người đắp xây
được ngồi ăn uống béo thây
vô bàn rọng tiếng lủ bây ngu đằng
được sang quên nghĩa ai dâng
được giàu vinh hưởng riêng thân phè phè
nói lời mấy kẻ dại nghe
chứ người suy xét nào vè thực hư
được thì vang vẽ ca từ
mất thì thê thảm lẽ như ngàn đời
có đâu mà lạ tìm coi
ghét thì bôi bác thương thời tô son
đừng sau các việc vuông tròn
toàn là sảo trá mưu toan cho mình
giúp cho được mấy nhân sinh
huy sinh vô nghĩa con mình ngẫn ngơ
mấy người công cố giữ cờ
mấy người đoạt lấy thời cơ đúng là
được rồi uống giọng ba hoa
cưộp đi chó lại chạy ra lạ gì
đáp đền mấy nghĩa đề tên
ngồi trên lầu các đã quên dân bần
nhớ ân những điệu khua răng
dỗ dành con nít xả thân lao vào
nhìn ra muôn nổi thương đau
mồ hoang xương cốt nhận ra ai nào
bao nhiêu lốp đất vùi sâu
trải dài đất nước nơi nào chẳng không
hy sinh vì nghĩa đại đồng
đúng là nghĩa cả đáng lòng trì trao
nhưng mà xét rõ đã nào
sự đời lẫn lộn vàng thau khó lường
gian ngoa nhiều kẻ chủ trương
mượn cờ nhân nghĩa tính đường lợi danh
được thì dở tiếng hùng anh
cháu con chưa hưởng hy sanh lõi niềm
chết rồi còn biết chi niềm
chỉ người còn lại dò tiềm bước hoang
mất thì càng thảm càng tàn
đứt dòng đứt họ nhộn nhàn thây phơi
mất còn cái thói trò đời
không không ta lại thảnh thơi chút niềm
nhưng mà nước loạn khó yên
tìm phương chính nghĩa e duyên nhọc nhằn
thẹn thay tài mọn sức bần
e rằng giúp nước giúp dân không tròn
thì rồi rủ xác mất hồn
anh hùng nghĩa khí làm tròn mấy khi
trí là ta phải xét suy
miệng đời khen tiếng lòng thì nó chê
khua ngoa khéo gạt lừa đời
tuyên dương chút việc nhất thời là bao
còn kia bòn vét dào dào
bỏ ra chút ít che bao việc tòi
có bao mà kể ôi thôi
văn minh biến thể nước nhà bao năm
bao người tủi nhục âm thầm
đổi tay thống trị sao nằm chưa an
bao đời quân dữ bạo ngan
anh tài phải ngã đầy đàng tiếng than
ngoại xâm cùng lủ tham gian
toàn là đồ quái hung tàn nhiễu nhương
đổi thời tưởng đã toả tường
ngờ đâu thì cũng làm phường lợi danh
lòng người sao đổi thay nhanh
xem côi thế hệ trẻ xanh bây giơ
có ai mà chẳng ngẩn ngơ
có ai học trọn chữ ngờ trước đâu
đua chen giành giặc lẫn nhau
còn đâu là nghĩa đồng bào tương yêu
tham lam tranh đoạt cho nhiều
thua thời trách oán vang kêu dậy trời
cuộc đời vào đó dở hơi
mong sao ra khỏi tìm nơi thanh nhàn
vậy mà cũng có nào an
đời còn nhàm nhỡ tiếng vang dấy phiền
dẹp đi những khúc hát điên
ca reo ầm ĩ triền miên mị thường
vọng tâm ngất ngưỡng làm trường
nào cho thoả dạ những phường tạp nham
tưởng là vinh vẽ mê làm
bức màng thêu luạ che nhàm ở trong
con người vô tận cái lòng
tranh nhau miếng sống hội đồng các phe
rù thêm những lủ chuốt ve
êm tai đã khoái lòng thề xua theo
nào hay phía trước cheo leo
phía sau gian trá lủ beo lọng quyền
từ lâu đời đã đão điên
lòng tham oan trái tự xiền lấy nhau
thù hằng toan giết lẫn nhau
oai danh cho lắm cũng vào mộ sâu
hận thù toan nuốt sống nhau
cùng là người cả tại sao dạ đành
người ăn cả người thật tanh
mổ ra mốc ruột lại đành lấy gan
nhòi vào dơ dấy lại càng
trả thù qua lại nghiệp oan chất trồng
cùng chung nồi giống lạc hồng
cũng tình nhân loại đành lòng nhau chi
mộng toan bành trướng lãnh vi
mộng đòi đế quốc lủ bì chó trâu
cài mầm tàn diệt nào lâu
thây ma nhơ nhưỡng năm châu rã rời
nhìn xem tan rã nơi nơi
tanh hôi mùi máu ngút trời nhiễm ô
cổi đời nầy vốn hư vô
vậy mà người lại còn xô đẩy hoài
trần ai ơi hỡi trần ai
ta than ít tiếng vệc rài lắm lem
thôi thì ta chẳng mơ xem
tuồng đời như thế còn thèm gì đây.
nhonyenhien.
16/03/13
..................
VIỆC LÀM VẪN HƠN
cuộc đời nầy không là mơ ước
mà đòi hỏi là sự thành công
nếu đợi chờ bao giờ thành được
sao thỏa lòng mong đợi của người
đã làm thì phải tới nơi
không làm phụ mất những người thương ta
sự việC chẳng qua miệng lưỡi
nói nhiều lời chỉ buồn cười mà thôi
lưu nên;2009
,,,,,,,,,,,,,,,,,,,
KHÁC THƯỜNG
trời không mưa chưa hẳng đã vui
trời không nắng chưa hẳng buồn đâu
trời đổ mưa chưa hẳng đã vùi
trời đổ nắng chưa hẳng rộn cười
trót mang số kiếp con người
nhiều khi vui khóc buồn cười lạ thay
nhiều khi nắng lẩn mưa bay
vui buồn ai biết ai hay cho mình
Lưu niên:2005

LẨN QUẨN
Nhà em ờ đâu làm sao đến
anh đã biết em biết luôn tên
người yêu em hởi có biết rằng
đã yêu ai rồi không thể quên
thấy em diệu dàng thật đáng mến
duyên dáng hơn người đẹp tựa tiên
anh đã yêu em vô bờ bến
xa mặt cách tình nhớ vô biên
đôi mình xa cách nơi dịu viễn
vẫn chung một lòng có nhau thôi
bao giờ vòng tay được nối liền
để hai đứa mình sống có đôi
phải chăng mơ ước quá xa vời
dẫu biết tình yêu là nghị lực
nhưng biết làm gì hởi em ơi
khi tình yêu đó vươt quá mức
lòng cứ không yên cứ thổn thức
ai biết cuộc đời sẽ về đâu
biết là ảo mộng hay sự thực
khi hai đứa mình vẩn xa nhau.
bài dầu gửi khong hay xin ai đọc được đừng chê.
lưu niên:2008 ,

THƠ 
ĐẮM SAY NỖI NIỀM
có lẽ trầm u nỗi đắm chìm
vẽ tình tự thưởng thỏa con tim
không gian hư ảo chùm trang kín
bộc lộ trơ ra một nỗi niềm
trắng nõn tinh cầu tự cổ kim
đẹp kỳ say lạ mắt dò tìm
đường cong lã lướt uống công vẽo
vùi dập không gian mắt đắm chìm
rất đẹp rất là vẽ gợi khoe
đường mây buông xõa mái xuông huyền
hai tay trơ hứng ấp vần nguyệt
ma mị dáng hình lắm gọi huyên
cảm nhận hoang vu trong cảnh lìm
chìm tình hoa bướm giắc mơ đêm
giao hòa u ẩn đàn len bản
thở hít hương nồng đắm lắm lem
..................