LÁ THƠ MÙA ĐÔNG
18/10/2022
Thơ này anh viết lúc mùa đông
Thân thiết gởi em dẫu mấy dòng
Nào biết phương xa người vọng ngóng
Đâu hay nẻo gần kẻ chờ mong
Nổi buồn rung rẩy tim cô đọng
Niềm nhớ xôn xao cả cõi lòng
Đêm vắng một mình nghe lạnh cóng
Khát khao hạnh phúc mối duyên hồng
Thương yêu ước nghiện kết tình nồng
Nhung nhớ em nhiều có biết không
Đừng để âu sầu hoen mắt đọng
Chớ cho rũ rượi nhạt môi hồng
Ngạt ngào ấm áp ngày chung mộng
Ngun ngút ngay say buổi hiệp tòng
Sức khỏe giữ gìn em bảo trọng
Yêu em trọn vẹn hãy yên lòng
Em à lại một mùa đông
Mình còn xa vắng anh không ở gần
Để em trông ngóng bao lần
Mi sầu tủi phận duyên phần long đong
Đã yêu luôn nghiện một lòng
Nở đâu đành để người trong buồn sầu
Nào mong chờ đợi thêm lâu
Để em não nuột héo rầu lòng anh
Qua rồi cái thuở tuổi xanh
Càng trân cơ hội duyên lành lứa đôi
Đắng cay ngào ngọt dòng đời
Trải từng sương gió một thời xót xa
Âm thầm trôi lãng ngày qua
Chôn vào dĩ vãng phôi pha tiếng lòng
Thương em phận số má hồng
Sắc son còn giữ hương nồng tháng năm
Trái tim hoang hoải xa xăm
Đợi người hảo ý thật tâm ân cần
Đời anh lãng khách phong trần
Chưa lần nắm lấy một lần tay êm
Cũng nhiều khao khát được bên
Có người yêu dấu gọi tên sớm chiều
Nợ duyên cặp bến tình yêu
Là điều may mắn bao nhiêu mong chờ
Đôi mình se kết vườn thơ
Xây cung hoàn vũ bên bờ lung linh
Cho em nở nụ cười xinh
Ánh lên đôi mắt niềm tin yêu đời
Tình yêu tươi thắm tuyệt vời
Bên nhau khấn khích nói lời ái ân
Yếm âu gìn giữ luôn cần
Bao dung rộng mở tình chân hợp hòa
Cho xuân thấy được ngàn hoa
Bên nhau hạnh phúc không là giấc mơ
Không gian dẫu có lặng lờ
Mình yêu nhau mãi chẳng giờ lãng phai
Dầu cho giông bão bên tai
Nắm tay nhau vượt đường dài tương lai
Không còn lụy tủi thở dài
Em là ánh nắng ban mai ấm nồng
Là nguồn điện giữa mùa đông
Là cơn nước chảy dòng sông hiền hòa
Là riêng thế giới bao la
Sắc màu cuộc sống xóa nhòa ưu tư
Là tim khôn tả ngôn từ
Dịu dàng chan chứa mãi như thiên thần
Cho anh trao trọn tình chân
Yêu em tha thiết ân cần chăm lo
Mặc đời sóng gió thổi to
Bên em yên ấn chẳng lo chẳng phiền
Niềm vui hạnh phúc triền miên
Nổi mừng tràn ngập vô biên cõi lòng
Không còn tim tím chờ mong
Khi mình đôi lứa ấm nồng có nhau
Môi hôn hương sắc ngọt ngào
Tay ôm cảm xúc dâng trào trái tim
Dìu vào một cõi êm đềm
Đam mê và biết yêu em nồng nàn
Mùa đông se lạnh miên man
Những làng gió nhẹ làm càng nhớ thêm
Giá băng những lúc mưa đêm
Lạnh vào cõi dạ trái tim mong chờ
Phải chi trời đất bây giờ
Thâu hai phương lại chung bờ với nhau
Để mình không phải lao đao
Yêu mà xa cách biết bao nỗi buồn
Dầu rằng cách trở vẫn luôn
Yêu nhau nào ngại đêm trường ngóng trông
Biết giờ em có nhớ không
Có nghe nhắc nhở trong lòng thiết tha
Khi đêm lạnh lẽo em à
Mặc thêm áo ấm ngủ mà sớm nhe
Khi mưa nghiên ngã cành tre
Gió luồng qua cửa lặp lè lá xao
Đừng buồn để dạ gầy hao
Giữ gìn sức khỏe với bao nỗi niềm
Hãy tin hạnh phúc ấm êm
Tình này duy nhất gửi em chân thành