(VÌ ĐÂU ! ), loại triết luận nên hơi dài,
Dành cho người thất bại trong tình cảm..
22/08/2023
Mọi điều phải nói chữ duyên
Tình cờ hay chỉ ngẫu nhiên cũng là
Dẫu khi thường gặp lại qua
Nhà gần sát vách lại xa muôn trùng
Đôi khi tách biệt hai vùng
Xa mà gần lại tương phùng gặp nhau
Đôi khi kẻ trước người sau
Tháng ngày đeo đuổi ngọt ngào ước mơ
Biết bao thương nhớ đợi chờ
Lại mang cay đắng không bờ niềm tin
Không gieo kỷ niệm lung linh
Có chăng đêm tối Bình Minh lạc loài
Thời gian mọi sự đổi thay
Hoa tươi đẹp mấy cũng ngày phai phôi
Tình yêu chẳng gặp đúng thời
Hay là đúng lúc sự đời éo le
Tiền tài danh sắc lập lè
Làm cho lý trí phải dè con tim
Nợ duyên nên phải đi tìm
Chữ ngờ oan nghiệt nó dìm yêu thương
Cánh chim bay giữa bốn phương
Mơ tìm tổ ấm yêu thương để về
Phong sương ai kẻ cận kề
Sẻ chia ngọt đắng câu thề Thủy Chung
Cũng khi chí hướng không cùng
Cho nên yêu cũng lạnh lùng chia xa
Đôi khi yêu quá thật thà
Phải mang lầm lỡ vì ta dại khờ
Đôi khi chất chứa tâm cơ
Lòng nhiều toan tính nhạt mờ yêu thương
Tình yêu không thể đo lường
Nếu nhiều toan tính tình thương còn gì
Dầu cho chất nặng tình si
Nếu không cởi mở lối đi sao thành
Đôi khi mình phải đấu tranh
Cũng không nhờ được ai đành giúp ai
Nếu không danh lợi tiền tài
Cũng không được một điểm hay sao mà
Động lòng trắc ẩn người ta
Quan tâm để được sinh ra cảm tình
Nếu không được dáng ưa nhìn
Cũng không sắc điệu hỏi tình có chăng
Không ai ủng hộ e rằng
Rất là rắc rối khó khăn vô cùng
Vì đời quý giá thủy chung
Quyết lòng dẫu có bão bùng vượt qua
Vì người đá cũng nở hoa
Đường xa vạn dặm chẳng mà ngại nghi
Một đời nào có nghĩa chi
Có chăng dẫu chỉ phút giây bên người
Niềm vui hạnh phúc thắm tươi
Là khi thấy được nụ cười hồn nhiên
Thân thương ánh mất dịu hiền
Ngọt ngào ấm áp dành riêng lời tình
Ngàn câu thơ viết đinh ninh
Thành trời hóa biển lung linh tuyệt vời
Phong trần lạc bước chơi vơi
Chịu cô đơn bởi một đời vì ai
Vì yêu chấp nhận đọa đày
Vì yêu chấp nhận tháng ngày lẻ loi
Vì yêu chấp nhận thiệt thòi
Vì yêu chấp nhận chẳng hề oán than
Dù cho nghịch cảnh trái ngang
Chẳng đành người phải vương mang muộn phiền
Âu là tất cả vì duyên
Số phận sắp đặt từ nguyên kiếp nào
Tình cờ cho gặp được nhau
Hay do định mệnh cuốn vào ngẫu nhiên
Tưởng chừng khoảng lớn vô biên
Chẳng chi có thể tự nhiên đổi dời
Đôi khi nghịch cảnh trong đời
Chịu nhiều ngang trái nghẹn lời nói năng
Đôi khi chán nản muôn phần
Chết đi sống lại mấy lần chưa xong
Mà đời vẫn cứ long đong
Thuyền tình ngược nước giữa dòng lênh đênh
Đôi khi năm tháng chợt quên
Lại khi chợt nhớ gọi tên một người
Đôi khi tình cảm trong đời
Vì nhau vượt khó chẳng rời mới nên
Đôi khi mình phải tự quên
Chính mình bất chấp mới nên lâu dài
Chữ tình chẳng nắm chắc tay
Thì là tuột mất trong ngày mấy khi
Vì đời có dễ dàng chi
Chiều mưa nắng sớm tiên tri được nào
Đôi khi tình cảm ngọt ngào
Phải buông tay để cho nhau yên bình
Đôi khi miễn cưỡng giữ gìn
Lại không cảm xúc niềm tin héo mòn
Nếu không tạo được nét son
Yêu mà không nói sao tròn được đây
Tự mình phải mở rộng tay
Chứ đâu có thể nhờ ai hộ dùm
Đôi khi là phải đỡ đùm
Cho nhau chỗ dựa kết chùm đi lên
Đôi khi cơ hội được hên
Cũng đành bỏ lỡ buồn tênh một đời
Đôi khi lạc lõng chơi vơi
Biết thời nắm bắt lại ngời sáng tươi
Đôi khi người lợi dụng người
Quên đi tình cảm từ nơi lòng mình
Đôi khi để có lòng tin
Nào lời suông miệng mà gìn được đâu
Có tài cũng phải lo âu
Lợi danh tài sắc là câu ngàn đời
Nghèo giàu thế sự lắm lời
Ghét ưa xấu tốt mãi hoài thị phi
Sắc hương đeo đuổi vậy thì
Tuổi xuân lỡ bước còn gì buồn hơn
Đâu ai muốn phải cô đơn
Đôi khi là để thấu cơn lạnh buồn
Rất cần tình cảm luôn luôn
Chân thành tha thiết vui buồn bên nhau
Là câu chung thủy trước sau
Dù cho màu sắc ban đầu nhạt phai
Vì người là ánh ban mai
Xua tan đêm tối lạc loài giá băng
Là bình minh buổi vĩnh hằng
Con tim thần tượng nghiện dâng trọn lòng
Vì đâu nên nỗi gió giông
Vì đâu mưa tạnh mây bồng trắng bay
Vì tình có đắng có cay
Ngọt ngào và cả hương say ấm nồng
Có mùa thu lại mùa đông
Có chung điểm hẹn tấm lòng thủy chung
Cho em ấm áp vui cùng
Bình yên hạnh phúc theo từng phút giây
Cho anh trọn vẹn đắm say
Niềm tin bừng sáng tháng ngày yêu thương
Cho ta chung lối con đường
Không còn e ngại đầy hương sắc tình
Trở trời trái gió bên mình
Hết xuân rồi hạ yên bình cái duyên
TQN