TRUAN TRAI
----------------
Mùa đông lạnh lẽo đã về quanh,
tiếng gió hoài reo khắp lối thành,
sóng nước hàng cây trầm lặng lẽ,
no el lại đến ước mơ lành,
một mình rộng bước cõi thôn quê,
làng xóm thường nhiên vẫn bộn bề,
bến đỗ còn ai ngồi ngóng đợi,
thoảng hương tình cũ đã xa lề,........
tiếng gió hoài reo khắp lối thành,
sóng nước hàng cây trầm lặng lẽ,
no el lại đến ước mơ lành,
một mình rộng bước cõi thôn quê,
làng xóm thường nhiên vẫn bộn bề,
bến đỗ còn ai ngồi ngóng đợi,
thoảng hương tình cũ đã xa lề,........
---------------
Đã đến thời thay gió đổi phương,
Thắp ngọn lửa niềm tin sống lại,
Xây dựng lại hạnh phúc tình thương,
Của ngày mai vẫn còn tồn tại,
...........
Cây vẫn lên sau lớp vỏ cứng,
người bền lòng chịu đựng sẽ qua,
cơn đau kia rồi cũng phai nhòa,
niềm vui đến đáp hồi xứng đáng,
...........
sống làm người không nên buồn chán,
trước cuộc đời muôn sự khó khăng,
đòi hỏi ta phải nên sẵn sàng,
vượt trở ngại để đi tới điểm,
...........
Hạnh phúc kia nào bởi kiếm tìm,
cũng không phải thiên ban mà có,
từ gieo mầm cây trồng chịu khó,
nên ta cần có gắn luôn luôn,
.......
Thắp ngọn lửa niềm tin sống lại,
Xây dựng lại hạnh phúc tình thương,
Của ngày mai vẫn còn tồn tại,
...........
Cây vẫn lên sau lớp vỏ cứng,
người bền lòng chịu đựng sẽ qua,
cơn đau kia rồi cũng phai nhòa,
niềm vui đến đáp hồi xứng đáng,
...........
sống làm người không nên buồn chán,
trước cuộc đời muôn sự khó khăng,
đòi hỏi ta phải nên sẵn sàng,
vượt trở ngại để đi tới điểm,
...........
Hạnh phúc kia nào bởi kiếm tìm,
cũng không phải thiên ban mà có,
từ gieo mầm cây trồng chịu khó,
nên ta cần có gắn luôn luôn,
.......
Một đời phiêu bạc gió đêm,
trăng mơ vũ trụ dịu dàng không ninh,
đêm nay ta với chính mình,
không mơ vẫn tưởng chân tình sáng trăng,
cô đơn ai thượng quyển hằng,
chơ vơ chẳng có mặt bằng tựa nương,
ta nhìn lại khoảng phong sương,
nhân gian lầy lội con đường bấy lâu,
cây yêu thiếu nước rũ sầu,
giọt thương trôi lạc ngàn dâu sóng dồn,
đêm nay cô quạnh tâm hồn,
đêm nay trăng lạnh bồn chồn gió mây,
duyên xưa lỡ nhịp bàn tay,
chứa hương khấn khởi đã đầy đau mang,
trăng đêm vẫn lạnh đêm ngàn,
đời cần ánh sáng dịu dàng trong veo,
dù đường sương gió gieo neo,
tâm lành chân lý vẫn treo làm đầu,
niềm tin đời có cho đâu,
vẫn là tự biết gieo màu nên thôi,
đơn côi đêm giá trăng ơi,
vẫn là trăng sáng giữa trời niệm an
......
trăng mơ vũ trụ dịu dàng không ninh,
đêm nay ta với chính mình,
không mơ vẫn tưởng chân tình sáng trăng,
cô đơn ai thượng quyển hằng,
chơ vơ chẳng có mặt bằng tựa nương,
ta nhìn lại khoảng phong sương,
nhân gian lầy lội con đường bấy lâu,
cây yêu thiếu nước rũ sầu,
giọt thương trôi lạc ngàn dâu sóng dồn,
đêm nay cô quạnh tâm hồn,
đêm nay trăng lạnh bồn chồn gió mây,
duyên xưa lỡ nhịp bàn tay,
chứa hương khấn khởi đã đầy đau mang,
trăng đêm vẫn lạnh đêm ngàn,
đời cần ánh sáng dịu dàng trong veo,
dù đường sương gió gieo neo,
tâm lành chân lý vẫn treo làm đầu,
niềm tin đời có cho đâu,
vẫn là tự biết gieo màu nên thôi,
đơn côi đêm giá trăng ơi,
vẫn là trăng sáng giữa trời niệm an
......
Một ngày nắng hay một ngày mưa,
cũng trôi vào của một ngày xưa,
có nuối tiết cũng đau tim nữa,
trời vẫn xanh gió vẫn bốn mùa, ...
.............
Trong trống vắng sau bao nhiêu vùi dập,
của cuộc đời đầy khắc nghiệt gieo neo,
chữ tình tan như nước chảy trôi vèo,
ta chợt có giây phút lòng suy ngẫm,
.......
ta vẫn tin vào chân thành tươi thắm,
của tình yêu là sức sống vô biên,
nuôi đôi tim nhịp kết nối liền,
là đẹp mãi cùng thời gian bất tận,
....
nhưng đời ta gặp con đường không phẳng,
và tình yêu cũng nuốt hận dở dang,
nhưng thực tế thường hay lắm phũ phàng,
đã xô ta rơi giữa giòng nghiệt ngã.
.........
người chẳng phụ nhưng đời đưa đẩy,
ngày chẳng hẹn khi tháng năm dài,
vườn xưa quạnh khi lòng thiếu xuân mai,
và thuyền trôi mênh mông không bờ cõi,
.....
7 8 năm hay dài hơn nữa,
chẳng dễ gì nguôi ngoai nỗi đau lòng,
và ước mơ không còn trong giấc mộng,
khi trống trải làm giá lạnh trái tim,
.......
và ta hỏi tình cảm chân thật có phải thứ ta tìm,
hay phút vui tình cảm vai tạm kiếp người ngắn ngủi,
và ta hiểu trong giây phút yếu mềm,
đối với ta tình cảm chân thật mới đúng nghĩa mà thôi,
....
ta sẽ tin vào ngày mai niềm vui rồi sẽ đến,
bóng tối vô vọng sẽ lui về nhường bước,
cho hạnh phúc ngập tràn ánh bình minh,
và thỏa nguyện cho những ai yêu nhau bằng tấm lòng chơn chất,.....
cũng trôi vào của một ngày xưa,
có nuối tiết cũng đau tim nữa,
trời vẫn xanh gió vẫn bốn mùa, ...
.............
Trong trống vắng sau bao nhiêu vùi dập,
của cuộc đời đầy khắc nghiệt gieo neo,
chữ tình tan như nước chảy trôi vèo,
ta chợt có giây phút lòng suy ngẫm,
.......
ta vẫn tin vào chân thành tươi thắm,
của tình yêu là sức sống vô biên,
nuôi đôi tim nhịp kết nối liền,
là đẹp mãi cùng thời gian bất tận,
....
nhưng đời ta gặp con đường không phẳng,
và tình yêu cũng nuốt hận dở dang,
nhưng thực tế thường hay lắm phũ phàng,
đã xô ta rơi giữa giòng nghiệt ngã.
.........
người chẳng phụ nhưng đời đưa đẩy,
ngày chẳng hẹn khi tháng năm dài,
vườn xưa quạnh khi lòng thiếu xuân mai,
và thuyền trôi mênh mông không bờ cõi,
.....
7 8 năm hay dài hơn nữa,
chẳng dễ gì nguôi ngoai nỗi đau lòng,
và ước mơ không còn trong giấc mộng,
khi trống trải làm giá lạnh trái tim,
.......
và ta hỏi tình cảm chân thật có phải thứ ta tìm,
hay phút vui tình cảm vai tạm kiếp người ngắn ngủi,
và ta hiểu trong giây phút yếu mềm,
đối với ta tình cảm chân thật mới đúng nghĩa mà thôi,
....
ta sẽ tin vào ngày mai niềm vui rồi sẽ đến,
bóng tối vô vọng sẽ lui về nhường bước,
cho hạnh phúc ngập tràn ánh bình minh,
và thỏa nguyện cho những ai yêu nhau bằng tấm lòng chơn chất,.....
Ngọn lửa ấm áp sưởi ấm lòng,
ngọn lửa hung tàn nồng đốt cháy,
hạnh phúc ngày xưa tình thân ái,
oan khiên buổi nào đã đập tan,
.....
tình nghĩa trên 10 năm gắn bó,
yêu thương từng xuôi khó có nhau,
vì 1 phút sai quấy loạn nhào,
đã tan rã theo cơn sóng biển,
......
đời ai biết ngày trời tan biến,
bão qua rồi thuyền chẳng bến về,
ai đã treo lên biển cấm rồi,
đã mặc chi ngàn khơi ranh giới,
........
ai hay nỗi tận sâu lòng đất,
nguồn nước trong đã mất thanh nguyên,
như trái tim thầm kín tật nghiền,
bởi vết dao trái oan số phận,
......
bởi trời gieo kiếp người lận đận,
hay lòng người hẹp vị cho nhau,
đã tạo nên ức chế loạn nháo,
nhiều áp lực rồi nên đổ nát,
....
rừng kia xanh nào vì trời đất,
lo lòng người gìn giữ của chung,
niềm tin yêu bồi dưỡng đáp vung,
khốn ích kỷ sánh lòng dị kỷ,
......
ta đứng giữa 2 bờ núi thẳm,
được thanh mát bởi vững niềm thương,
nếu 2 bờ sụp đổ tai ương,
thì ta biết 2 đường lưỡng bước,
..............
ta chỉ mong trời thu nắng ấm,
và mùa đông chẳng có đơn côi,
tình thương yêu xanh thắm rạng ngời,
thì cuộc đời phải tốt hơn không,
....
dù ta biết con là ước mong,....
ngọn lửa hung tàn nồng đốt cháy,
hạnh phúc ngày xưa tình thân ái,
oan khiên buổi nào đã đập tan,
.....
tình nghĩa trên 10 năm gắn bó,
yêu thương từng xuôi khó có nhau,
vì 1 phút sai quấy loạn nhào,
đã tan rã theo cơn sóng biển,
......
đời ai biết ngày trời tan biến,
bão qua rồi thuyền chẳng bến về,
ai đã treo lên biển cấm rồi,
đã mặc chi ngàn khơi ranh giới,
........
ai hay nỗi tận sâu lòng đất,
nguồn nước trong đã mất thanh nguyên,
như trái tim thầm kín tật nghiền,
bởi vết dao trái oan số phận,
......
bởi trời gieo kiếp người lận đận,
hay lòng người hẹp vị cho nhau,
đã tạo nên ức chế loạn nháo,
nhiều áp lực rồi nên đổ nát,
....
rừng kia xanh nào vì trời đất,
lo lòng người gìn giữ của chung,
niềm tin yêu bồi dưỡng đáp vung,
khốn ích kỷ sánh lòng dị kỷ,
......
ta đứng giữa 2 bờ núi thẳm,
được thanh mát bởi vững niềm thương,
nếu 2 bờ sụp đổ tai ương,
thì ta biết 2 đường lưỡng bước,
..............
ta chỉ mong trời thu nắng ấm,
và mùa đông chẳng có đơn côi,
tình thương yêu xanh thắm rạng ngời,
thì cuộc đời phải tốt hơn không,
....
dù ta biết con là ước mong,....
Một ngày qua rồi đêm cũng đến,
từ ngàn xưa quy luật vậy rồi,
ai cũng mong cuộc sống đắp bồi,
nào lường được mai sau trắt trở,
.......
Nghịch cảnh kia nào đâu là cái cớ,
đó tình người bóp ngẹt thở cho nhau,
nhiều mâu thuẫn đã sanh điệu rắc rao,
nên cuộc sống thành muôn màu rắc rối,
........
qua tiết thu thời mùa đông cũng tới,
duyên bẽ bàng biết từ chối khỏi đâu,
chạy trốn đâu cái bản án trong đầu,
tâm rai rút khuyên ai đừng lầm lỗi,
......
lòng biển sâu nhưng mặt biển voi đầy,
trời cao rộng nhưng vẫn mây gió ngã,
nào ai mong sự biến thiên bão tố,
trốn thanh bình chỉ tiếng nói mong manh,
.......
thiên đàng u tối vì cảnh không lành,
lòng người hẹp vốn mang nhiều dị kỷ,
gió đưa mây nào biết sẽ về đâu,
thì hôm nay chưa phải là sự bắt đầu,
............
niềm tin kia mất rồi đường hướng định,
khi chung quanh còn lắm điệu lao xao,
cây cỏ xanh trời trút đổ mưa rào,
rừng rậm rạp vẫn luôn nhiều sâu bệnh,
.........
luật hoàn hảo ở đời này tìm đâu có,
chỉ có chăng người làm khổ cho nhau,
mở rộng tâm vẫn khó nghĩ về sau,
giải oan khiêng bằng tình thương chân thật,
......
đời ngắn thấy còn mang nhiều khúc mắt,
trói buột chi những cái rút đớn đau,
niềm an vui đang có sự bắt đầu,
hãy nuôi dưỡng bằng tình yêu trọn vẹn,
.....
để kiếp người khỏi hổ thẹn với vũ thiên,
mong hòa bình thới giới an nhiên,....
từ ngàn xưa quy luật vậy rồi,
ai cũng mong cuộc sống đắp bồi,
nào lường được mai sau trắt trở,
.......
Nghịch cảnh kia nào đâu là cái cớ,
đó tình người bóp ngẹt thở cho nhau,
nhiều mâu thuẫn đã sanh điệu rắc rao,
nên cuộc sống thành muôn màu rắc rối,
........
qua tiết thu thời mùa đông cũng tới,
duyên bẽ bàng biết từ chối khỏi đâu,
chạy trốn đâu cái bản án trong đầu,
tâm rai rút khuyên ai đừng lầm lỗi,
......
lòng biển sâu nhưng mặt biển voi đầy,
trời cao rộng nhưng vẫn mây gió ngã,
nào ai mong sự biến thiên bão tố,
trốn thanh bình chỉ tiếng nói mong manh,
.......
thiên đàng u tối vì cảnh không lành,
lòng người hẹp vốn mang nhiều dị kỷ,
gió đưa mây nào biết sẽ về đâu,
thì hôm nay chưa phải là sự bắt đầu,
............
niềm tin kia mất rồi đường hướng định,
khi chung quanh còn lắm điệu lao xao,
cây cỏ xanh trời trút đổ mưa rào,
rừng rậm rạp vẫn luôn nhiều sâu bệnh,
.........
luật hoàn hảo ở đời này tìm đâu có,
chỉ có chăng người làm khổ cho nhau,
mở rộng tâm vẫn khó nghĩ về sau,
giải oan khiêng bằng tình thương chân thật,
......
đời ngắn thấy còn mang nhiều khúc mắt,
trói buột chi những cái rút đớn đau,
niềm an vui đang có sự bắt đầu,
hãy nuôi dưỡng bằng tình yêu trọn vẹn,
.....
để kiếp người khỏi hổ thẹn với vũ thiên,
mong hòa bình thới giới an nhiên,....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét