Thơ tunguyên
Ảnh minh họa
PHONG sương mỏi gối chùng nặng gánh
TRẦN gian ư lắm cảnh ưu phiền
LỠ chừng xuôi ngược triền miên
BƯỚC chân lữ thứ trăm miền xa xôi
VỀ nơi ấy mai rồi ai rõ
ĐÂU còn chi chỉ có riêng mình
ĐỂ khi một bóng lặng thinh
CHO tàn cơn mộng cuộc tình đã qua
NĂM cũ úa chiều tà lặng lẽ
THÁNG trôi mau tựa xé ngang đời
GÓI từng kỉ niệm đầy vơi
SẦU dâng ngập lối rối bời ruột gan
TƯƠNG giao hết nồng nàn vỡ đổ
TƯ riêng ta mấy độ rầu rầu
PHONG TRẦN LỠ BƯỚC VỀ ĐÂU
ĐỂ CHO NĂM THÁNG GÓI SẦU TƯƠNG TƯ.
****
Một Thoáng Đời Trôi
16/08/2019
Phong sương trải bước sầu lắm buổi
Trần gian giả tạm được mấy vui
Lạc chân vào cõi chen vùi
Bước vào ngã tục gọi mùi trầm mê
Về nơi cũ đổi thay vô kể
Đâu người xưa trao gửi tiếng lòng
Để cùng nhắt chuyện tây đông
Cho quên ngày tháng long đong kiếp người
Năm trôi đi theo đời thay đổi
Tháng ngày tàn theo thuở hợp tan
Gói vào phiền muộn dở dang
Sầu chưa đạt nghiện đôi đàng chia ly
Tương lai vô thường ai từng nghĩ
Tư niềm một thoáng tựa chiêm bao
PHONG TRẦN LẠC BƯỚC VỀ ĐÂU
ĐỂ CHO NĂM THÁNG GÓI SẦU TƯƠNG TƯ
----
TQN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét