30/08/2020
(Viết xong bài này có lẽ không còn biết viết gì nữa, cần buông trôi đi những muộn phiền, như vầng thơ đã trút ra khỏi lòng, thì cứ để nó yên lặng trong tình cảm âm thầm, không nên khuấy động lại niềm đau. Và những nổi hư hao hãy buông đi những cố chấp, để tỉnh lòng cho giấc ngủ không trằn trọc đêm về.)
Giọt buồn theo một chiều mưa
Chạnh lòng cất bước buồn khua não nề
Luyến thương khi phải rời quê
Mà chưa kịp buổi hẹn thề tiễn đưa
Vấn vương chua xót sao vừa
Âm thầm rời bước lệ thừa nhói tim
Không lời từ tạ biệt em
Không em đưa tiễn buồn nhen nặng lòng
Vì đời khó nhọc long đong
Vì lo cuộc sống còn trong cơ hàn
Nên đành gác lại tình mang
Bước đi mong ước rộn vang ngày về
Để cùng em sánh duyên kề
Trao đời hạnh phúc câu thề thủy chung
Trăm năm nồng ấm lạnh lùng
Không còn tủi phận nhớ nhung cách rời
Bao nhiêu trăn trở bên đời
Bao điều muốn nói cùng người yêu thương
Chia xa cách trở dặm trường
Khát khao được buổi người thương trao lời
Mai này thương nhớ đôi nơi
Vẫn còn mơ một nụ cười chứa chang
Những khi khoắc khoải miên mang
Vẫn còn vọng mãi dịu dàng lời thương
Làm niềm tin bước trên đường
Tiếp thêm sức mạnh can trường chông gai
...
Buồn đời ngan trái đắng cay
Nhiều đêm nước mắt chảy dài rưng rưng
Ngỡ đâu tình đẹp đã ưng
Được ngày sum họp thỏa mừng xiết bao
Đâu ngờ tan vỡ tim đau
Người xưa đã mãi bỏ nhau giữa đời
Chốn xưa hiu hắt lối về
Đường xưa trở bước lê thê ảm sầu
Người yêu giờ chẳng thấy đâu
Chỉ màu tê tái nát nhầu con tim
Lạnh sâu vào khoảng lặng chìm
Vùi trong ánh mắt màng đêm phủ trùm
Mơ ngày rộn rã thanh um
Nợ duyên trao gửi mãi đùm bên nhau
Ngỡ ngàn sự thật gầy hao
Niềm vui chết lịm một màu tan thương
Người xưa đành gởi lại hương
Đã xa bến đợi để buồn lòng ai
Nữa năm nào có bao dai
Cũng vì nghịch cảnh chuyển xoay lòng người
Từ khi thôi học xa rời
Theo lời cha mẹ em thời sang ngan
Duyên xưa đành phải lỡ làng
Sâm thương giấc mộng hai đàng biệt ly
Vì nghèo anh phải rời đi
Vì duyên không phận có chi để chờ
Nên em vì tuổi xuân thời
Vu quy xuất giá vui đời bình yên
Nên anh vì cảnh truân truyên
Đau lòng nào có trách phiền ai đâu
Trái ngan định mệnh gieo sầu
Bão giông xô gãy nhịp cầu yêu đương
Để khi những lúc mưa tuôn
Mưa như nước mắt nổi buồn lặng câm
Rạc rào những lúc đêm thầm
Bao nhiêu đau đớn cứ dầm trong tim
Chia ly một buổi im lìm
Nụ cười đã mất biết tìm nhau đâu
Em ơi biết phải bao lâu
Mới bôi xóa được nổi sầu thiên thu
Giấc mơ như áng sương mù
Tỉnh cơn sầu lụy đã lu nữa đời
Còn gì đâu nghĩa chi hời
Vầng thơ vớ vẩn mấy lời vu vơ
TTTK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét