24/05/2021
Trời tối sẫm gió thúc cơn gầm thét
Mưa trút xuống lộng tiếng sét vang lên
Nghe hãi hùng giữa trống vắng buồn tênh
Như đổ sập bao trùm lên tâm cảm
Mắt nhòe nhoẹt đôi dòng tuôn ảm đạm
Thấy đời buồn như hắc ám bám theo
Bởi vì sao số phận mãi buột eo
Hay cái tội thân nghèo đeo gánh khổ
Yêu thật lòng sao đời gieo giông tố
Chia cách tình và đánh đổ niềm tin
Thử thách kia quá giới hạn công trình
Vẫn sống tốt và lòng mình tín thiện
Ông trời ơi có khi nào chứng kiến
Nghiệp duyên chi sao vướng chuyện đau thương
Cảnh trái ngan cay đắng cả đoạn trường
Đã gieo bao những xót buồn dang dở
Muốn reo lên cho không gian tan vỡ
Cho địa cầu cũng sụp lở hết đi
Không còn ai đau khổ với chia ly
Mà bên nhau nơi hoàn quy cát bụi
Tại sao? Đặt trong lòng câu chấm hỏi
Mà ông trời biết giải nổi được chăng
Tội tình gì đời mãi khổ lóc lăn
Khi trời chẳng chiều lòng nâng ai cả
Và nhọc nhằn tình yêu đường nhân ngã
Định mệnh gì sao lại quá biệt phân
Trời trao ai thì người ấy có phần
Sao đời mãi hoài trách than số phận
Tiếng sét vang tựa tiếng lòng uất giận
Mưa tầm tả như lệ hận trút ra
Trong không gian bao trùm phủ nhạt nhòa
Dưới đáy mắt cả trời là đêm tối
Trang giấy đau vì đôi dòng chữ vội
Nhớ thương nào làm nhức nhối tim đau
Hỡi người xa có hiểu nổi dạt dào
Trong cơn mưa tim rào lên tiếng sét
TQN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét