Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

BUỒN Ở CÕI ĐỜI

BUỒN Ở CỔI ĐỜI
03/06/2014
Ta ở cổi đời được mấy vui ,
Ít bùi lắm đắng mãi chen vùi ,
Muôn ngươi xô đẩy đua danh lợi ,
Riêng ở lòng ta nổi ngậm ngùi ,

Nhiều kẻ qua cầu đành rút ván ,
Lắm người được lợi vội quên ân ,
Đua theo phù phím mê hào nhoáng ,
Hậu quả là chi phải khóc ròng ,

Kẻ bị người lừa lâm ác mộng ,
Người gây oan trái gặt cay nồng ,
Dường như tất cả đều đau khổ ,
Tự buột dây oan nợ chất chồng ,

Kiếp kiếp đời đời sanh hiểm hoạ ,
Oán thù khóc hận ám can hoa ,
Mẽ mòn con tạo làm sao lắp .
Vực thẳm tối đen trầm đoạ sa,...

TRỊNH QUỐC NHƠN

Từ tâm khởi việc làm lành ,
Vọng lòng mê dục xúi hành việc oan ,
Ố oen muôn loại rối loàn ,
Như trời nắng hạn vẫn còn đợi mưa .
......
Lấy được thân kia có giữ bền 
Còn lòng rong rủi có lưu yên 
Chóng thay chớp mắt trong giây khắc 
Thói dục tham đòi có đặng nguyên 

Muôn hướng đường đời luôn xuôi ngược,
Nay chung lói bước lại đổi mai,
Thức lâu mới thấm màng đêm lạnh ,
Ngồi đấy quá lâu bị tê người
....
Thân cận nhưng lòng chẳng chất đâu ,
Thời gian phai nhạt bởi ươm sầu ,
Con người thói dục yêu cầu lớn ,
Đáp ứng thỏa sao lắm cưỡng cầu .
...
MÁU LẠNH

Thấy người hoạn nạn mắt nhìn trơ ,
Làm thói bàn quan dạ hững hờ ,
Không giúp cũng không lòng bận biệu ,
Những người máu lạnh quá thờ ơ .
......
Trấn động đất bằng buổi ngữa nghiên 
Nước tràn lấp núi trốn nào yên ,
Dầu khôn hay dại đều chung kiếp ,
Né tránh khỏi đâu cơn đảo huyền ,
Sỏi đá đến thời ra mỏng mảnh 
Trước cơn tàn diệt của tan bành ,
Chiến tranh rắc họa lòng người khởi ,
Những bản kêu đơn gọi chẳng thành .
.....
Mã đáo thành công ấy việc gì 
Chúc nhau mưa thuận gió hòa di 
Nào hay phía trước nhiều gai nhọn 
Đâm thủng tương lai khổ họa trì 
Đường nhạn mây mờ vây chẳng tản 
Long đờm hổ nghiệt lắm kinh hoàng 
Lạc đàng xẽ chủng tan bành thế 
Núi đá lung lay sụp lụi tàn .

TQN


TÁO ÔNG HỒI TRỜI

TÁO ÔNG HỒI TRỜI
(18/02/2013)
🦈🦈🦈🦈🦈🦈🦈🦈🦈
Ngày hai ba tháng mười hai
Táo ông cưỡi gió mà bay về trời
Tấu trình chương sẵng dài thôi
Ông trời vừa ngắm đã lời thưở than
Thôi ôi ở cổi thế gian
Mãi hoài lằm kẻ ngan tàn dữ hung
Xem nhiều lại lắm nảo nùng
Kể sao cho xiết cho cùng mối oan
Từ trong vô thủy chê choang
Đến nay thì lại tệ còn gắp mươi
Muôn loài đâu kẻ thảnh thơi
Đấu tranh xâu xé tơi bời sinh linh
Mắt buồn chẳng muốn thêm nhìn
Đã bao nhiêu cuộc định hình đổi thay
Mà sao địa chúng cứ hoài
Tự gây cái họa diệt rài lẫn nhau
Hãi hùng sư hổ lao nhao
Nhe nanh rình rập bên rào chuồng heo
Nhìn nhiều kẻ chẳng thương nghèo
Một đồng rẽ tiếc bạc đeo nặng nề
Được mồi kẻ vọi hỉ hê
Những lời trá để kể thời ngu nghe
Nói rồi đâu có làm dè
Nói mây làm gió mà nghe thật mùi
Máu tanh miệng ngậm làm bùi
Mở mòm ra đỏ lại cười ngất ngây
Sợ rồi cái quả đất nầy
Quá nhiêu chất độc gần ngày tiêu tan
Hạt nhân nguyên tử kinh hoàng
Còn trông không tưởng thì càng hãi kinh
Tự ngưòi tạo thứ hại mình
Tự người tạo diệt gieo gìn lòng hung
Nghĩ xem ai chẳng hãi hùng
Xương tan thịt nát chất trùng hôi tanh
🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌

Trọc đồi núi-trọc rừng xanh
Bợn sông nước bởn xung quanh đất bằng
Đến ngày họa ách dấy đằng
Còn đâu là chổ ẩn thân cho toàn
Chồng thời lạc vợ lạc con
Vợ thời ngơ ngác nhìn vờn lơ ngơ
Gia đình làng xóm xác xơ
Đùng đùng tiếng sấm phất phơ tâm hồn
Bây giờ tưởng mãi thịnh tồn
Khi nhìn gian ác dập dồn nổi lên
Trá hình hoa mắt vẽ tên
Tự khua kèn trống tự lên làm thầu
Thừa thời thì cứ thừa thâu
Dân mòn vì lủ mọt sâu đục bừa
Cây lành thiếu nước đợi mưa
Chim thời ngơ ngẫn còn chưa vẽ trời
Nói thì hồ chứa ngàn khơi
Làm thì như sợi chỉ tơi rẽ mành
Đời nầy ôi quá mỏng manh
Không cùng quýt lại còn đành rẽ ra
Ai thời cũng muốn làm cha
Mê chi mà lại bán nhà bán con
Tình người những nổi hao mòn
Không còn tin tưởng vẹn tròn trong nhau
Nhìn vàng cũng tợ là thau
Lộn nhầu rắc rối khó sao phân tường
Hình người nhưng dạ quỷ vương
Mặt người lòng chó tai ương cuộc đời
Văn minh chi vẽ học đòi
Bàn thờ bán đổi lấy mồi lợi danh
Rẽ tình thân tộc em anh
Giận thời giết mẹ giữ giành lợi tham
Việc thời tàn nhẵn thích làm
Giúp người thì lại tàm tàm bỏ qua
Thuần phong đâu nữa đạo nhà
Nhiễu khêu lòe sắc mộng mà lã lơi
Phố phường nhiều chổ ăn chơi
Điếm đàng lừa gạt sinh thời quấy lâm
🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗

Dân thời rõ biết không lầm
Trách ai đầy túi nên nằm không hay
Cũng là tráo trở cáo đây
Được thì phè phởn thất mầy khéo ngoa
Địa cầu tất cả nhìn ra
Chất đầy rơm rác khắp mà thúi hôi
Đâu đâu rồi cũng rối nùi
Bè phe bè đảng dấy mùi máu tanh
Nhìn xem ở khắp xung quanh
Đã bao nhiêu sự không lành xảy ra
Hình người mà dạ quỹ ma
Khác thèm danh lợi khéo mà tranh nhau
Địa cầu bao cuộc xáo nhàu
Từ trong vô thủy dải dầu tới nay
Bao lần thay đổi sắp bày
Địa hình tạo hóa chuyển xoay bao lần
Mà người cứ mãi kêu căng
Khinh khi quy luật đã rằng xưa nay
Bao nhiêu sách sử viết đầy
Mà người xem tựa lá cây úa vàng
Được thời thì cứ làm càng
Giàu sang ỷ thế nghinh ngan ngông cuồn
Thua thời hận oán luông tuồng
Kêu trời công tạo chi nguồn do đâu
Chưa thì chấp cố vọng cầu
Phân minh cho được là câu tỏ tường
Nhìn xem nhiều đảng chủ trương 
Ấp ôm mộng chiến gây tuồng đau binh 
Rõ ra toàn lủ yêu tinh
Mượn cờ nhân nghĩa rủ rinh lòng người
Tạo nhiều vũ khí diệt loài
Hạt nhân nguyên tử thôi thôi hãi hùng
Lại còn đầu độc khắp cùng
Những mầm tận diệt lạnh lùng làm sao
Đâu đâu cũng muốn khơi màu
Mạnh thèm nuốt yếu thêm vào bành ra
Nhìn đời biến chuyển phong ba
Thiên tai nhân họa không xa khó lường
Nào là ô nhiễm môi trường
Si đa bệnh dịch lần đường mà đi
Gái thời bán rẽ hạnh ni
Công dung ngôn hạnh nữ nhi khéo gìn
Đừng ham nhiễu lãm sắc tình
Vì danh tham lợi tiết trinh bỏ bừa
Theo thời trong cuôc đẩy đưa
Trai thời vô đức cược đùa gió trăng 
Tham tiền hoa hậu bán thân 
Tham chồng ngoại quốc chê anh dân nghèo 
🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️

Bỡ mồi nên bị dây treo 
Chuột vào trong gọ rồi trèo không ra 
Trách người sao lại gạt ta 
Mà ta lòng cũng xấu xa khác gì 
Tình tiền danh dự bán đi 
Bàn thờ cũng bán tiếc gì mẹ cha 
Nhiều khi lắm tội gây ra 
Giết cha giết mẹ giữ mà của oan 
Tình thân nội tộc bừa càng 
Xóm làng cũng loạn nhiều đàng ăn chơi 
Nhìn xem phường xã nơi nơi
Điếm đàng quan hoạn dậy khơi dân hờn 
Chít tiêm ma túy mê vờn
Cặn bã dập dồn thêm chớn  nhởn nhơ 
Buồn ai đầy túi làm ngơ 
Khéo trò che lấp giả vờ như không 
Chủ thời bỏn xẻn dân công 
Quan thời lấy chức hiếp dòng dân sinh 
Lỡ đường người vốn rập rình 
Bị đoàn lủ chó phỉ tình nhe nanh 
Lộc lừa trộm cướp nẩy sanh 
Buôn người bán trẻ qua vành giới biên 
Nội trào tựu thể chưa yên 
Ngoại trào rình rập toan nhiền nuốt ăn 
Khổ đời thê thảm trăm dân 
Lo ngày cơm cháo ẩn thân đâu giờ 
Kẻ gian được thế cằm cờ 
Hết thời bay chạy dân ngờ ra sao 
Nhà lầu biệt thự chất cao 
Đám đình trà quán thao thao vọng quyền 
Con ông nhà lớn tay chuyên 
Đại gia đại vách liên miên nhiễu đời 
Càng thêm oai vệ sáng ngời 
Kẻ tôn người hót tỉ tê cao đài
Địa cầu nhiều bụi gốc gai
Lỡ sinh là kiếp trần ai thì đành
Nhìn ra cuộc sống xung quanh
Đẹp thì giã tạm rồi nhanh tiêu tàn
Thấy toàn tà ác tham gian
Đâu là cơm áo đủ còn đòi tranh
Vua còn tham báo giao tranh
Lòng người u ám mãi giành hại nhau
Nhìn trong cuộc sống pha màu
Đâu ai ngắm mãi rồi mau rã rời
Sinh rồi bệnh lão thế thôi
Đua chen rồi cũng thả trôi công trình
Chết rồi để cũng thúi ình
Sống thời gieo lắm oan tình mà chi
Tiếng đời phỉ nhọt khinh khi
Xấu lây con cháu tiếc gì lòng tham
Việc lành sao chẳng chung làm
Xây đời hòa thuận mới cam công người
🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️

Làm người đã khó là người
Chỉ bầu ruột trống khoe lơi dở hàm
Tiếng thơm bia tạc sử kham
Đã bao nhiêu bặc theo làm nên đâu
Nước nhà tồn vững bền lâu
Tưới bằng xương máu của bao nhiêu người
Anh hùng bao kẻ trong trời
Công ơn tiền bối đắp bồi quảng bao
Đời con đời cháu mai sau
Sao không theo đó mà thao mà hành
Phụ người trồng đắp cây xanh
Ăn xong đã vội lòng đành phủi ngan
Sắp đời ly loạn không an
Con người vẫn cố ngan tàn bừa ra
nào là cướp giậc nhiều ra
Lừa người đoạt của lời ngoa dổ dành
Nào là vô ý thức thanh
Đã nhiều những việc bất lành gây ra
Giao thông hàng bốn hàng ba
Rượu chè say sỉnh phi pha chạy bừa
Dục tình tham thuống khêu đùa
Bè phe bè phái thích đua địa bàn
Thấy nhiều những cảnh lang thang
Trai hơn mười tuổi đã toan tình tàm
Gái hơn mười tuổi lam nham
Búp trồi chi những làm nhàm yêu đương
Văn minh chi những nhiễu nhương
Nhiều phương kích thích phát luôn sự nhầy
Gian manh chẳng tựa hết ngày
Trơ ra làm các việc nhầy xung quanh
Bè phe bè lủ hôi tanh
Tựa nhau sức mạnh nhiễu đanh dân người
Công trình ăn xén bớt thôi
Nhiều nơi đổ nát xem ôi ra gì
Rom dân xây lập khu vi
Nhưng phương cầu sống so bì càng cao
Thị trường thì mãi xôn xao
Lương công một chút giá cao đua cùng
Nhiều loài tuyệt chủng quanh vùng
Đua nhau săn bắt lớn cùng nhỏ nhoi
Không chừa một giống nẩy trồi
Để rồi đồng trống hoang nơi núi rừng
Lạm la lạm phát nói chừng
Thây ăn mập béo lời chưng ra đường
Đua tranh thế giới thị trường
Khuyến dân công cuộc thất thường vào ra
Lỗ là vốn đứt nợ đa
Tham ô ăn nói ba hoa khua mòm
Dân còn lo sớm lo hôm
Lo ăn lo uống áo cơm qua ngày
Nhìn ra thất nghiệp dọa dầy
Tay đeo rời rã tháng ngày chăm lo
Việc làm xin phải cuốn co
Nhưng chưa là ổn còn lo mãi hoài
Bỏ làng bỏ xóm đất cày
Tha phương cầu thực những ngày mòn hao
🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛

Tham gian háo máu cuốn cào
Gọt đầu trộn ốc nhồi vào bã dơ
Ai ai hỏi tại chữ ngờ
Những người sớm hiểu thấy trơ lâu rồi
Nhồi phân bã lợi lủ giòi
Tự cường thanh sạch lòng tòi lắp sâu
Vỡ lên thúi cả địa cầu
Mục cây vì bởi lủ sâu ăn bòn
Mòn người mòn nước mòn non
Mòn cha rồi đến cháu con hao mòn
Vốc lòng bán sức nuôi con
Đâu ngờ ruồi muồi rình toan hại đời
Chương dài lời vẫn chưa vơi
Nói thêm sợ dạ bời hồi ngổn ngan
Sử sanh còn đó lẽ bàn
Ngàn năm lịch sử mơ màng nữa chi
Ôi nền văn hiến truyền di
Cháu con chẳng giữ lề gì hay sao
Đua theo phù phản tân trào
Rã rời đạo đức đời sao an bình
Thủy chung giữ dạ tiết trinh
Anh em hòa thuận gia đình an vui
Thấy điều nhân nghĩa đừng lui
Dù cho kham khó chớ lùi chí nhân
Hiếu ân hãy giữ tròn cân
Lễ cùng trí tín trao thân học hành
Ơn đền nghĩa trả cho thành
Oan hung giải bỏ an lành lẫn nhau
Chữ đồng chồng vợ thân giao
Bạn bè thân hữu cùng nhau dắt dìu
Ông bà thuận thảo kính yêu
Dì cô cậu chú lo điều đỡ năng
Cuộc đời rồi sẽ tốt thăng
Đời hoài nói mãi e rằng khó ngưng
Ngọc hoàng triều bãi buổi dừng
Mời ông táo lại vui cùng tân xuân
Xong rồi ông táo lui chân
Trở về hạ giới buâng khuâng nổi niềm
Bao nhiêu là cuộc nổi chìm
Thần tiên còn phải lỗi niềm nghiệp nay
Xuống khuyên hạ giới trần đày
Lỡ mà bị nhiễm khó ngày hoàn tiên
Nghĩ nhiều thêm những lo phiền
Sợ rồi năm tới trời chìm đường mây
Sấm vang tối sẩm đất dầy
Nặng mùi oan khí phủ đầy không gian
Thì còn đâu lói thênh thang
Để mà đến bệ ngọc hoàng thuở than
Thôi dừng lại bút mơ màng
Cầu cho thới giới sớm đàng an vui
18/02/2013
TQN
🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌵🌵🌵🌵🌵


TÌNH ĐỜI

🌺🌺SUY DIỄN TÌNH ĐỜI🌼🌼 (VTLC-2011)

Ngồi buồn định trí nghĩ suy ,
thảm thương cuộc thế diễn di nên lời ,
thấy sao quả địa bầu trời ,
liên miên xoay chuyển muôn loài lao xao ,
căn nguyên là bởi do đâu ,
cách là tranh đấu thế nào cho nên ,
địa cầu trong trạng bấp bênh ,
như cây gỗ mụt chất nền hoại hư ,
còn thêm cái lủ bọ dư ,
muôn loài khó sống an cư cổi đời ,
vì đâu thay đổi chuyển dời ,
phần nhiều do bởi loài người đổi thay ,
làm hiền được có mấy ai ,
tham gian bạo ngược thì đầy thế gian ,
thường hay ỷ trí khôn ngoan ,
để cầu lợi ích danh toan cho mình ,
cho rằng hiện đại văn minh ,
nhưng nhìn càng thấy sự tình xấu đi ,
mấy ai còn giữ lương tri ,
bị bao hào nhoáng phủ đi tầm nhìn ,
trẻ thơ sớm đổi tính tình ,
lớn khôn chẳng chịu giữ mình sạch trong ,
già rồi chẳng rộng lượng lòng ,
chết rồi như đống bụi hồng tiêu tan ,
nhiều trò vui thú bạo gian ,
nhiều điều dục nhiễu bày ràng nơi nơi ,
cuộc đời thành những trò chơi ,
trẻ không chăm học già thời nào an ,
ví như xe cộ dọc ngan ,
bon chen tai nạn xảy càng nhiều hơn ,
điếm đàng đỉ thỏa nhởn nhơn ,
sua soe vật chất lòng chơn hao mòn ,
tham lam thấy lợi thì bòn ,
không mà nghĩ đến có còn hại nao ,
nhìn trong xã hội lao xao ,
nhiều người kêu ngạo chứ nào xét thân ,
xem mình giúp được gì chăng ,
và trong lẽ sống cân phân thế nào ,
dù cho có sống ra sao ,
phải tròn bổn đạo mới là người khôn ,
xác thân chủ ở phần hồn ,
giữ tâm mình tốt lành tồn về sau ,
chớ mà bảo thủ lẫn nhau ,
gặp người khốn khó ta mau giúp người ,
của tiền là chỉ tạm thời ,
chỉ là phương tiện thủ đời nào lâu ,
chết rồi thân xác mòn hao ,
của kia vật thế ủ vào đem theo ,
đến nơi địa ngục hắt heo ,
đầu đường ngã quỷ uống eo được gì ,
sống còn lỗi hẹn sau thì ,
diêm vương xem sổ đến kỳ đi ngay ,

Càng thời hiện đại càng gây ,
con người chỉ biết đắm say dục tình ,
thường hay ỷ mạnh sức kình ,
không kiên trời đất mặc tình quỷ vương ,
muốn thân sung sướng kế trương ,
thấy ai gặp cảnh tai ương trố nhìn ,
mấy ai mở rộng lòng mình ,
thấy người khốn khó bố tình yêu thương ,
đó là cái kế tựu trường ,
mai sau ngoặt cảnh người thương lại mình ,
chớ mà thấy kẻ bệnh tình ,
không lòng giúp đỡ còn khinh ghẹo đùa ,
mai sau bại giữa cuộc đua ,
bị người rời bỏ trách bừa được chi ,
đức lành là để duy trì ,
cái ân cái nghĩa những khi thiết cần ,
ấm nồng trong cái tình thân ,
khi cần thì có những ân đáp hồi ,
chớ lòng hung ác ai ơi ,
những điều trước mắt khó coi vừa lòng ,
chớ làm những việc nóng bòng ,
khác gì một ngọn lửa hồng cháy cao ,
có ai mà dám gần vào ,
nóng hung làm mất tình nhau thôi mà ,
hãy nên thương cảm người ta ,
thấy điều tha được thì tha cho rồi ,
đáng chi những việc nhỏ nhoi ,
mà ta phải cứ móc moi lớn dầng ,,
hơn người được lợi bao chăng ,
chỉ là lầm lỗi ta cần bỏ đi ,
dù rằng ta có giỏi thì ,
vẫn còn người khác tài kỳ hơn ta ,
chớ mà lớn điệu kêu ca ,
đó là sóc sượt thì ta nên chừa ,
người gần lại mấy ai ưa ,
người xa nghe được mới vừa lại xem ,
hay chi cái điệu trẻ em ,
ba hoa người lớn chỉ thêm buồn cười ,
người hay chẳng biết phận người ,
thích đòi đấu đá thích đòi làm hay ,
mà lòng ích kỷ còn dầy ,
hơn người chứ chẳng muốn ai hơn mình ,
mà không so rõ tầm nhìn ,
tốt thì chịu thấy xấu kình chẳng cam ,
giễu đùa người khác thích làm ,
bị người đùa giễu lại hàm nổi hung ,
người đời lo nghĩ lung tung ,
ấm êm cũng sợ lạnh lùng cũng lo ,
lòng tham cứ mãi ốm o ,
mà điều đạo đức chẳng lo chẳng gìn ,
tham tiền rồi lại tham tình ,
tham quyền tham tốt muốn mình sướng sung ,
cho nên làm dữ làm hung ,
nhìn lại cái xấu đi cùng với ta ,
khi mà hiện thực hiểu ra ,
cuộc đời nào khác tha ma hởi người ,
luôn luôn thay đổi kiếp đời ,
mới xuân xanh đó già thời cũng mau ,
trẻ già bệnh tật tử trào ,
muôn loài cứ mãi lao nhao giữa trần ,
cứ mà trao chuốt bản thân ,
để cho tâm trí nhọc nhằn rộn lo ,
nào cam áo ấm cơm no ,
mà còn ngon đẹp thơm tho vẽ ngoài ,
nên đời cứ phải lo hoài ,
tự bưng gánh nặng lên vai của mình .
mà nào mấy kẻ đồng tình ,
tâm lành trong sạch thì mình mới an ,
tự mình buột lấy dây oan ,
buột người rồi lại buột ràng tùm lum ,
làm cho khổ thảm chất đùm ,
bon chen rồi mãi thùm lùm lấy nhau ,

Lòng tham ấy đáng sợ sao ,
chiến tranh chém giết xáo xào nơi nơi ,
địa cầu ô nhiễm nặng nề ,
và còn ảnh hưởng bầu trời tươi xanh ,
rồi thêm dịch bệnh sản sanh ,
thiên tai địa họa ngũ hành chuyển rung ,
nguồn cơn nào tỏa cho cùng ,
Thần linh nhìn cũng đùng đùng giận lên ,
Những người trí thiện xạ duyên,
giáo bày chơn lý lập nền giải khuyên ,
mà người chẳng chịu ngẫm duyên,
cứ theo tà đảng làm phiền hóa công ,
đời là giã tạm thấy trong ,
mà còn đeo đuổi nặng lòng những chi ,
niềm vui hạnh phúc được thì ,
chỉ trong phút chóc mất đi mấy hồi ,
rồi buồn rồi thảm than ôi ,
chưa tròn hạnh phúc thì rồi tiêu tan ,
vì rằng ở cổi thế gian ,
là nơi đền nghiệp của hàng chúng sanh ,
cho nên ta phải làm lành ,
nuôi theo phẩm phật là giành nơi tâm ,
đừng nên gieo tạo lỗi lầm ,
hãy trang điểm đẹp lương tâm của mình ,
ta hơn loài khác tầm nhìn ,
cũng là cơ hội sữa mình ai ơi ,
nghĩ thương loài khác thảm ôi ,
chịu phần thấp kém thiệt thòi hơn ta ,
cho nên trông rộng nhìn xa ,
muôn loài điều muốn như ta sống còn ,
cũng vì cái lẽ sinh tồn ,
mà luôn lắm cảnh bồn chồn bôn chôn ,
nhưng mà cửa tử sinh môn ,
khóa chìa là tại linh hồn của ta ,
tội hay là phước mà qua ,
ở nơi tốt xấu ta bà nầy đây ,
an nhiên ôi cổi trời tây ,
thới cư của phật các ngài đồng an ,

Cho nên phải mở chánh đàng ,
Buông điều giục ác hành trang chẳng gì ,
Khai mầm thiện trí thực thi,
Làm tròn nhân đạo ta thì thảnh thơi ,
nhìn xem qua cảnh trong đời ,
ở trong xã hội loài người lao xao ,
cứ hoài tranh đấu lẫn nhau ,
lo no lo đẹp lo giàu lo sang ,
nào hay cổi tạm thới gian ,
mà người phân ngã những đàng không thông ,
mà sao cứ mãi nặng lòng ,
không tìm thoát khỏi ra vòng lẩn quanh ,
mà không nuôi dưỡng tâm lành ,
tìm bài diệu pháp học hành cho nên ,
cỏi đời nào có chất bền ,
thấy bao thảm họa dấy lên đã rồi ,
chỉ là tự diệt mà thôi ,
như là chất nổ để rồi tiêu tan ,
gái trai già trẻ khôn ngoan ,
thấy đời suy lụng tự toan lo mình ,
lo là lo giữ đức tin ,
lo nhân lo nghĩa lo tình yêu thương ,
lo sao cho được thiên trường ,
ở trong thân xác tầm thường khác nhau ,
quỷ ma tiên thánh đầu trào ,
là so từ cái lượng nào trong tâm ,
phước lành cố giữ nặng trầm ,
dữ hung nên tránh lỗi lầm nên xa ,
nhìn xem trong cổi người ta ,
biết bao nhiêu điệu cái mà rủ ren ,
buồn cơm chán cháo thèm men ,
cổi lành nhàm nhã khát thèm phồn hoa ,
để rồi địa ngục lụy sa ,
lỡ lầm còn kéo người ta theo cùng ,
cổi trần nào được thung dung ,
vì ta nào thấy dạ chung những lòng ,
nhộn nhào nhào lộn mấy vòng ,
nhìn xem trò ấy mà trong ra gì ,
gái thời mấy vẹn hạnh ni ,
theo xu trào mới dậy thì chạy đua ,
học ai lời nói chanh chua ,
công dung ngôn hạnh bằng thừa bỏ đi ,
ra đường khêu lã mà chi ,
mặc gì lộ quá vậy thì nhố nhăn ,
hát ca nhảy múa lăng xoăng ,
tham đòi vật chất phụ thân phụ tình ,
khác gì lủ quỷ yêu tinh ,
xáo đời lộn xộn mặc tình nhiễu nhương ,
phong trào thời mới chủ trương ,
mà quên đi cái cội nguồn tổ tiên ,
trai thời lại chẳng lương hiền ,
thích trò đua đấu làm phiền thế nhân ,
những trò bởn giễu lăng xoăng ,
những tên điên loạn tâm thần dấy lên ,
ái tình những điệu bấp bênh ,
yêu đương bừa bãi nào nên được gì ,
mấy ai cạn trí nghĩ suy ,
đời là giả tạm người thì như ta ,
mới vừa mê muốn ngày qua ,
có rồi lòng lại sanh ra chán trường ,
lại thêm thân thế gia đường ,
tiền tài danh lợi nó thường chi phân ,
nào ai trọn vẹn tình thân ,
mấy ai được thỏa ái ân trong đời ,
vì rằng còn mãi tham đòi ,
lòng tham giữ kỹ để rồi mãi tham ,
củ thời chẳng chịu chẳng cam ,
mới thời muốn có để làm lao xao ,
chưa được thì ước thì ao ,
được rồi lại thấy nó bao tầm thường ,
những gì có được dể dường ,
thì đâu ý nghĩa nên thường nhẹ xem ,
nên đời là cổi luốt lem ,
đã nhìn thấy rõ còn thèm gì ư ,
muôn người nào được an cư ,
khắp nơi xứ xứ dạt trôi bọt bèo ,
thảm thương cho kiếp túng nghèo ,
không tiền thiếu hụt cheo leo tháng ngày ,

Giàu sang ai hiểu dạ ai ,
ôm lòng dị kỹ mãi hoài tham gian ,
tham gian thấy vật thì bòn ,
mặc cho tai họa có còn hay không ,
cổi đời đã đến bại vong ,
có nhiều biến đổi cổi hồng trần nay ,
nào là dịch bệnh thiên tai ,
chiến tranh nhân họa nào ai đo lường ,
vì người ít kẻ hiền lương ,
cho nên gây lắm tai ương trong đời ,
vì tham vật báo của người ,
sanh lòng mưu đoạt dấy thời loạn xao ,
chiến tranh lẽ ấy khởi trào ,
cứ hoài đấu đá với nhau làm gì ,
để cho nổi cuộc chia ly ,
địa cầu cũng bị chuyển di bao lần ,
thường rằng lợi nước ích dân ,
mượn trò đòn đẩy lợi chân cho mình ,
tham gian ai khổ mặc tình ,
thấy người đói rách còn khinh còn cười ,
những loài sâu mọt hại đời ,
phải trừ tuyệt hết nơi nơi thanh bình ,
bài trừ tệ nạn hoại tình ,
rác rơm quét sạch mới nhìn đẹp tươi ,
tất là an thịnh nơi nơi ,
bớt người đói khổ bớt nơi hại người ,
vì tiền mà bán cuộc đời ,
vì danh vì lợi đổi dời lương tâm ,
tham thâm rồi khổ cũng thâm ,
phụ tình phụ nghĩa thời cầm nào lâu ,
thấy người thảm khổ u sầu ,
nhìn mà sao chẳng lo âu lâu dài ,
nguy cơ đã sắp đến ngày ,
thế nhân loạn chết phủ dầy lên nhau ,
gầm gừ sư hổ lao nhao ,
thèm thuồng cắn xé lẻ nào không hay ,
nhìn xem cái quả đất nầy ,
chất đầy phế thải đến ngày thúi hôi

Quá nhiều cái xấu lắm rồi ,
sống luôn thủ phận lo thời tứ tung ,
nếu ai cũng dữ thiện chung ,
đâu phiền chuộng cái yêu dùng luật quy ,
đâu cần bảo vệ điều chi ,
để đâu còn đó vậy thì tốt tươi ,
đâu cần nhà cửa trông côi ,
những điều phiền phức lôi thôi chẳng còn ,
cho nên cái đạo lưỡng toàn ,
là theo pháp phật lo toan mới là ,
phật trời đã mở đạo ra ,
cũng từ tâm dạ lẽ mà yêu thương ,
đạo lành chơn chánh vô lường ,
là đường hạnh phúc thiên trường ai ơi ,
an nhiên lòng mãi lành vui ,
định chân mầu nhiệm nhìn coi rỏ ràng ,
lòng người là thứ bạo gian ,
nhìn xem đáng sợ hơn loài thú sinh ,
đã bao cuộc loạn sinh linh ,
gây bao oán thán thảm kình xưa nay ,
nhìn xem sách sử viết đầy ,
và bao trang báo sướt trầy thấy không ,
sao còn chẳng chịu rửa lòng ,
rửa cho sạch sẽ mới trong đẹp lành ,
đợi chi chẳng chịu thi hành ,
đạo lành kẽo muộn nên nhanh chân mà ,
đời là một giắc ác ma ,
khi là tỉnh thức thì là tiêu tan ,
lời nhiều dạ ít chẳng toàn ,
tự người suy diễn đâu còn đâu hư ,
tự mà định lại tâm tư ,
xem tìm đâu chổ lại như vẹn tròn ,
đời người rồi sớm tiêu mòn ,
nghĩ thông rồi sớm chẳng còn sợ lo ,
sợ là sợ sự rủi ro ,
mà ta chưa được vẹn lo phận mình ,
lo là lo trả ân tình ,
lo đền đáp nghĩa vẹn gìn thủy chung ,
lo cho chữ hiếu đến cùng ,
vẹn tròn tiết hạnh thung dung tấm lòng ,
lo cho đến lúc vãng vong ,
không còn vướng nợ trần hồng nọ kia ,
lo hiền lo thảo sớm khuya ,
lo cho gặp được cõi kia an bình 
VTLC- TQN
(tháng 9, năm 2011)

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2020

NIỀM TIN TRÂN TRỌNG QUÝ YÊU

Tự sự : NIỀM TIN TRÂN TRỌNG QUÝ YÊU
23/04/2020
Một khi khắc cốt ghi tâm
Dầu bao năm tháng chẳng làm mất đi
Vì đời cái quý luôn ghì
Dầu không toại nghiện vẫn trì trong tim
Làm sao có thể quên em
Máu chảy về tim thay thế được đâu
Những người gặp gỡ về sau
Đều không có được đậm sâu tấm lòng
Tìm đâu hai chữ cảm thông
Chân thật tấm lòng hết mức quý yêu
Toàn người từng trải chất chiu
Hết còn bản chất mỹ miều hồn nhiên
Đắng cay số phận truân truyên
Gãy gánh đường duyên mộng vẫn trinh nguyên
Cũng không đành dạ trách phiền
Nghiện lòng người được vui yên mới đành
Mừng cho người được duyên lành
Không phải lanh đanh hơn ở bên tôi
Số trời đã định vậy rồi
Buồn tôi, tôi chịu buồn người nào mong
Bởi đời nghịch cảnh long đong
Chữ hiếu chưa xong thân lại trắng tay
Làm sao lo được cho ai
Vuông tròn hạnh phúc bền dai vui vầy
Ngại rồi gánh nặng hao gầy
Sầu tủi sau này nhỏ lụy mắt tiên
Ngày buồn lạc chốn vô biên
Lắng lòng cho được mệt phiền rửa trôi
Cảm thương cho một kiếp người
Định mệnh cuộc đời nghiệp phận vờn lai
Yêu thương mới thấy thênh thai
Hành lý đường dài đẹp mãi niềm tin.
(Những bài thơ tình tui viết phần nhiều đều là hồi tưởng, Hồi tưởng về năm 2009 là cái mốc.)
TQN

LINH CẢM
16/09/2013
EM ,một người con gái đẹp ,
Em dịu dàng và rất mực đoan trang ,
Nhưng linh cảm đã nói với anh rằng ,
Cuộc tình rồi như thuyền không cặp bến ,
Em nhìn anh ánh mắt hiền triều mến ,
Cả một trời hy vọng với tình yêu ,
Em mỉm cười sưởi ấm áp lòng anh ,
Còn anh thì dấu cười trong khoảng lặng ,
Trước mắt ta con đường không bằng phẳng ,
Mà tình thì như cơn lốc lăng quay ,
Anh tránh nhìn vào em sợ ngất sây ,
Mai lỡ cách khó nguôi ngoai sầu đắng ,
Anh không nhìn sao lòng anh rung cảm ,
Giọng nói em sao ấm áp dịu kỳ ,
Tia mắt nhìn bao triều mến quan tâm ,
Anh xao động trước tấm lòng chân thật ,
Anh vào đời còn hai bàn tay trắng ,
Chẳng thể lo được êm ấm cho em ,
Trong linh cảm thấy màng tối trời đêm ,
Sẽ che khuất con đường tình đôi lứa ,
Anh hiểu rằng bên em bao hạnh phúc ,
Nở mùa xuân lòng mở nhạc từng bừng ,
Trời nắng hạn bõng rào rạc mưa tuôn ,
Như vô tận một nỗi niềm đánh thức ,
Trong tâm cảm thấy lòng bao náo nức ,
Cũng ngẹn lòng ngăn cảm xúc con tim ,
Sợ bao lo sợ tràn ngập rung lên ,
Trong xa thẳm đôi mắt buồn rũ rượi ,
Lòng răn lòng đời mình bao rong rủi , 
Chữ tình mình như chùm gửi mong manh , 
Gạt qua đi chút vụng dại thương thầm , 
Khi đường mai hai hướng đời biền biệt , 
Mà linh cảm đã ứng thành sự thiệt , 
Trong tâm khảm bao thảm nảo đau mang , 
Đã biết trước sao vẫn thấy ngỡ ngàn , 
Không tránh được khi duyên phần may rủi , 
Trong tim anh em đã thành khuôn mẫu , 
Dù tháng năm làm củ kỷ bào mòn , 
Cũng không đổi được một trái tim son , 
Và mất em là mất đi bao ý sống , 
Dù mai đây trên bước đường mở rộng , 
Bao đổi mới bao mời gọi ru lòng , 
Không lắp được vào khoảng trống trong anh , 
Và khoảng ấy là để giành mãi mãi , 
Mất em rồi tâm hồn anh trống trải , 
Thấy muôn người nhưng khép lại cửa lòng , 
Bao kẻ đến anh đều thải chói từ , 
Vì nơi ấy là của em mãi mãi , 
Thuyền tình ta không đi vào bờ cổi , 
Mãi lạc loài nên mãi mãi bơ vơ , 
Trong bao la cơn sóng gió giặt giờ , 
Nụ cười ấy anh dấu vào ký ức , 
Trốn phong xa trong chợ đời tấp nập , 
Bến hẹn hò em đã thoả cùng ai , 
Còn nơi đây anh nặng bước tương lai , 
Giọt nước mắt rơi vào trong khoảng lặng , 
Nhớ những khi anh trộm nhìn dáng ngọc , 
Bước dịu dàng và xoả tóc thề buông , 
Trong phòng đêm với bè bạn chung đường , 
Tình hai đứa nở bừng trong e ngại , 
Ngồi cách nhau lòng đã mong gần lại , 
Mộng ước thèm hoà nhịp thở yêu thương , 
Trong ánh mắt bao say đắm vô thường , 
Môi cười khẻ với giọng mềm ấm áp , 
Trên thuyền tình đương mình cùng bảo táp , 
Nên linh cảm bao lo sợ bất an , 
Mà giờ đây đã trôi lạc sóng đàng , 
Anh cô độc giữa giòng đời nghiệt ngã ... 
TRỊNH QUỐC NHƠN 
16/09/2013


Thứ Tư, 22 tháng 4, 2020

LẠC MẤT

LẠC MẤT
09/2013

Ta ngồi lặng trái tim như ngừng thở ,
Cố lắng nghe nhưng cảnh vắng im lìm ,
Lòng triễu nặng dẫu chắng ngẫm niềm riêng ,
Sao day dứt cứ triền miên nhòi bóp ,
Cảnh trơ vơ nhưng lòng ta choán ngộp ,
Trái tim sầu càng thôi thốp mong manh ,
Nhớ về em hay hình ảnh trong tim ,
Không muốn vương sao lòng chẳng dứt được ,
Tình yêu kia sánh như là cá nước ,
Cũng thoảng như cơn gió mát bên trời ,
Mà soe lạnh cả một kiếp con người ,
Khi đi mất một nguồn vui hạnh phúc , 
Tôi thấy lạnh một luồng chi chảy ngược , 
Dội vào tim hình như đống băng lòng , 
Và cảm thấy nó mềm mại êm trông , 
Chợt hiểu ra là một dòng nước mắt . 
Trong sụt sùi thấy lòng buồn hiu hắt , 
Cõi đất trời như thu hẹp không gian , 
Đang cuốn lại và bốp chật hoang tàn , 
Trong đôi mắt như mơ màng xa thẳm , 
Thấy màng đêm đang trở mình chìm đắm , 
Hết bình minh và mãi mãi tối tăm , 
Ôi vũ trụ vòng quỹ đạo xoay vần , 
Sao nỡ đành cuốn đi em lạc mất ,
....
TRỊNH QUỐC NHƠN
 
NGÙI THƯƠNG
Đói tưởng năm dài cũng mất công ,
Thuyền quyên gái đẹp kén danh chồng ,
Sang giàu quyền quý vui vinh hưởng ,
Thời buổi bây giờ thế quá đông ,
Sau buổi tiệc tan thân lỵ trướng ,
Cũng đành cá chậu với chim lồng ,
Làm sao đoán được thói đời lạ ,
Tiếc thuở ngùi thương cũng lạnh bông.
...
 Lắm kẻ bạc đầu còn muốn vui ,
Vung tiền mua gái chọn chân dài ,
Bao cô ham lợi rẽ trinh tiết ,
Tôi phận nghèo nàn nào dám mơ.
 
TRỊNH QUỐC NHƠN



LINH CẢM

LINH CẢM
16/09/2013
EM ,một người con gái đẹp ,
Em dịu dàng và rất mực đoan trang ,
Nhưng linh cảm đã nói với anh rằng ,
Cuộc tình rồi như thuyền không cặp bến ,
Em nhìn anh ánh mắt hiền triều mến ,
Cả một trời hy vọng với tình yêu ,
Em mỉm cười sưởi ấm áp lòng anh ,
Còn anh thì dấu cười trong khoảng lặng ,
Trước mắt ta con đường không bằng phẳng , 
Mà tình thì như cơn lốc lăng quay , 
Anh tránh nhìn vào em sợ ngất sây , 
Mai lỡ cách khó nguôi ngoai sầu đắng , 
Anh không nhìn sao lòng anh rung cảm , 
Giọng nói em sao ấm áp dịu kỳ , 
Tia mắt nhìn bao triều mến quan tâm , 
Anh xao động trước tấm lòng chân thật , 
Anh vào đời còn hai bàn tay trắng , 
Chẳng thể lo được êm ấm cho em , 
Trong linh cảm thấy màng tối trời đêm , 
Sẽ che khuất con đường tình đôi lứa , 
Anh hiểu rằng bên em bao hạnh phúc , 
Nở mùa xuân lòng mở nhạc từng bừng , 
Trời nắng hạn bõng rào rạc mưa tuôn , 
Như vô tận một nỗi niềm đánh thức , 
Trong tâm cảm thấy lòng bao náo nức , 
Cũng ngẹn lòng ngăn cảm xúc con tim , 
Sợ bao lo sợ tràn ngập rung lên , 
Trong xa thẳm đôi mắt buồn rũ rượi , 
Lòng răn lòng đời mình bao rong rủi , 
Chữ tình mình như chùm gửi mong manh , 
Gạt qua đi chút vụng dại thương thầm , 
Khi đường mai hai hướng đời biền biệt , 
Mà linh cảm đã ứng thành sự thiệt , 
Trong tâm khảm bao thảm nảo đau mang , 
Đã biết trước sao vẫn thấy ngỡ ngàn , 
Không tránh được khi duyên phần may rủi , 
Trong tim anh em đã thành khuôn mẫu , 
Dù tháng năm làm củ kỷ bào mòn , 
Cũng không đổi được một trái tim son , 
Và mất em là mất đi bao ý sống , 
Dù mai đây trên bước đường mở rộng , 
Bao đổi mới bao mời gọi ru lòng , 
Không lắp được vào khoảng trống trong anh , 
Và khoảng ấy là để giành mãi mãi , 
Mất em rồi tâm hồn anh trống trải , 
Thấy muôn người nhưng khép lại cửa lòng , 
Bao kẻ đến anh đều thải chói từ , 
Vì nơi ấy là của em mãi mãi , 
Thuyền tình ta không đi vào bờ cổi , 
Mãi lạc loài nên mãi mãi bơ vơ , 
Trong bao la cơn sóng gió giặt giờ , 
Nụ cười ấy anh dấu vào ký ức , 
Trốn phong xa trong chợ đời tấp nập , 
Bến hẹn hò em đã thoả cùng ai , 
Còn nơi đây anh nặng bước tương lai , 
Giọt nước mắt rơi vào trong khoảng lặng , 
Nhớ những khi anh trộm nhìn dáng ngọc , 
Bước dịu dàng và xoả tóc thề buông , 
Trong phòng đêm với bè bạn chung đường , 
Tình hai đứa nở bừng trong e ngại , 
Ngồi cách nhau lòng đã mong gần lại , 
Mộng ước thèm hoà nhịp thở yêu thương , 
Trong ánh mắt bao say đắm vô thường , 
Môi cười khẻ với giọng mềm ấm áp , 
Trên thuyền tình đương mình cùng bảo táp , 
Nên linh cảm bao lo sợ bất an , 
Mà giờ đây đã trôi lạc sóng đàng , 
Anh cô độc giữa giòng đời nghiệt ngã ... 
TRỊNH QUỐC NHƠN 
16/09/2013


MỆT MỎI

MỆT MÕI 
04/10/2013
Ta cảm thấy cỏ cây đang héo úa , 
Cả đất trời hoang lạnh bủa màng đêm ,
Trong bóng tối mọi cảnh vật lặng chìm ,
Ta bò lết cho qua từng ngày tháng .
Ta vô vọng trong nổi niềm nhàm chán ,
Thấy cuộc đời tan tựa áng mây bay ,
Cơn gió lùa cho đồng cỏ xơ gầy ,
Cũng tan tác trước những màng bảo tố ,
Đường phía trước nhiều trông gai thách đố ,
Thân mỏng manh trong trôi nổi rong rêu ,
Không rể bám nên cứ mãi lêu bêu ,
Còn bờ bến vẩn xa xôi trắc trở ,
Lòng e ngại và cũng nhiều lo sợ ,
Sao dám mơ một bến đổ an lành ,
Sợ lỵ người mang hy vọng lại xanh ,
Trong sâu thẳm đường mây còn nhiều gió ,
Đã vỡ rồi con bờ đê ngăn lủ ,
nước đổ tràn hết còn nổi thản nhiên ,
trước dong tố cây cỏ cũng ngã nghiên ,
ôi cuộc sống bao lỵ phiền thảm khổ .

Chim mỏi cánh nhưng còn ngoài trùng biển ,
Sức giới hạn đang cố gắn mõi mòn ,
Chờ thuyền quế mắt cay rát mở trông ,
Nhưng chỉ có hạt bụi làm mắt đỏ ,
Một hy vọng nó tưởng chừng nho nhỏ ,
Mà mong chờ nào thấy có hồi tin ,
Ta lạc giữa bụi hội chợ choán nhìn ,
Trong tầm mắt những ảnh hình xao xác ,
Ta thấy quen trong những gì ảo giác ,
Thấy thật gần mà ngơ ngác lạ xa ,
Những tia mắt thêu màng lửa đỏ loà ,
Như đốt cháy tất cả thành tro bụi ,
Ta thấy mệt trong dòng đời rong rủi ,
Đã hết niềm để an ủi yêu thương ,
Thấy địa cầu không còn chổ náo nương ,
Bao xô ngã đã phô trương tất cả ,
Cỏ yếu mềm vẫn vùng xanh màu lá ,
Trước những dòng gieo rắc phá tan thương ,
Cây muốn lặng mà gió chẳng yên nhường ,
Làm đổ nát cánh chim trời lạc tổ ,
Trong mõi mòn lòng nặng bao thảm khổ ,
Chút tàn hơi cạn nguồn sống yêu đời ,
Niềm khao khát đã tắt nghẹn tim rồi ,
Chỉ chờ khắc là buông đời mệt mõi .
 
TRỊNH QUỐC NHƠN
04/10/2013
 
===============


NỔI BUỒN

NỔI BUỒN
17/03/2014

Em đã đến cho anh niềm hy vọng ,
Rồi ra đi để vỡ mộng tình anh ,
Để tình phai như chiếc lá mong manh ,
Trời gieo gió làm tan tành rụng vỡ ,
Nếu yêu anh đã làm em lo sợ ,
Trước cuộc đời còn nặng nợ áo cơm ,
Nên em đành xa bến đợi hạ bườm ,
Để trôi nổi anh giữa đời nghiệt ngã ,
Đến với nhau tưởng tình thật dạ ,
Nào biết đâu nổi buồn bã ngày sau ,
Thà là mình đừng gặp gỡ chi nhau ,
Quen biết rồi thì làm sao quên được ,
Đã yêu người tha thiết tròn mơ ước ,
Sao tình mình chia lói ngược chiều nhau ,
Đời đua nhau tranh vật chất đèo cao ,
Em thì khác nhưng vì sao vẫn thế ,
Sống nghèo nàn hạnh phúc mình khó thể ,
Đôi tay này vẫn tìm kế sinh nhai ,
Nào dám đâu gieo phiền lỵ cho ai ,
Đã yêu nhau đừng biệt phân hoàn cảnh ,
Anh lâm vào hoàn cảnh bao khó xử ,
Em cũng vì cha mẹ với tình thân ,
Duyên nợ ta chưa đi kiệp đến gần ,
Sao vắp ngã cho nhọc nhằn anh trọn ,
Em đi rồi anh còn ôm đau đớn ,
Giữa đêm buồn giá lạnh với cô đơn ,
Buồn sâu thẳm khắc vào tìm giỏi hờn ,
Sao tình em chỉ chập chờn ảo giác ,
Em đi rồi anh đêm dài ngơ ngác ,
Trước hoang tàn của bão tác vừa qua ,
Đau trong tim sao chẳng thể xoá nhoà ,
Vết thương ấy cứ từng ngày rỉ máu ,
Em đùa giởn gieo chi tình yêu ảo ,
Ảo trong đời mà đau đáo trong tim ,
Tình của em đã trôi lạc nổi chìm ,
Anh còn biết tin vào đâu vui sống ,
Hạnh phúc kia đã tan trong ảo mộng ,
Quá hoang đường với một trái tim son ,
Người đời yêu bằng trót lưỡi thề non ,
Một chút khó đã lùi mòn tình nghĩa ,
Anh nhà nghèo nên đời nhiều mai mĩa ,
Nhưng tình yêu từ hai phía mà nên ,
Bên đơn phương bị từ bỏ lãng quên ,
Người vô cảm vẫn vui bên kẻ khác ,
Sống bên kia tình đùa vui thể xác ,
Theo vật chất nổi khao khác thường nhân ,
Em là chi khi nhỏ bé tấm thân ,
Sao cưỡng được qua phong trần định luật ,
........
Ta buồn đời khô cạn nguồn cảm xúc ,
Khi muôn người vẫn tất bật bon chen ,
Bận tình chi cho một chút nhỏ nhen ,
Nó đã làm cho tâm thêm thảm khổ ,
Buồn chán đời trước những gì đạp đổ ,
Bước đường ta muốn đạp số lùi chân ,
Sống làm chi khi mỏi mệt nhọc nhằn ,
Từng giây phút chỉ gượn cầu lẽ sống ,
Nhiều phiền lỵ đã làm ta tê cống ,
Một mảnh hồn nhiều vỡ vụng đau thương ,
Địa cầu kia như hết chổ náo nương ,
Cho ta một lói con đường tin sống ,
Cõi đại cầu nhiều nghiệt oan gieo khống ,
Muôn người đông mà quá hẹp tấm lòng ,
Ai cho ai thật cái nghĩa đại đồng ,
Không biệt phân sang hèn và giai cấp ,
Em xa tôi cũng vì do hoàn cảnh ,
Hay vì em vẫn thích sống sướng vui ,
Với vật chất cho an thoả phủ phê ,
Mà xem tôi chỉ là tình vụng dại ,
Tôi mất em cùng vì nghèo có phải ,
Hay vì tôi mang cái tội khổ đau ,
Em bên ai có đẹp nghĩa dài lâu ,
Tôi sám hối giam mình trong lặng lẽ ,
Tôi buốc đi giữa đời tôi buồn tẻ ,
Không tình yêu và không kẻ quan tâm ,
Tội lỗi chi mà tôi mãi tháng năm ,
Không hiểu nổi mình vương nhiều oan nghiệt
....
TRỊNH QUỐC NHƠN
17/3/2014


KIẾP NỔI TRÔI

KIẾP NỔI TRÔI
03/04/2013

Vàng nào lại thử lửa than
Gian nan thử sức thời gian thử lòng
Tội cho thuần ngọc sáng trong
Để ngoài gió bụi bám lồng mờ phai
Ai cùng cảnh ngộ như ai
Đã trong hiểu rỏ đắng cay lòng người
Người ta sung sướng vui tươi
Dại chi bén luỵ dở cười hay không
Mình đây thật dạ thật lòng
Người ta vô cảm chớ hòng cầu chi
May tương tri kỷ dễ gì
Tỷ người đua lợi chớ vì bận tâm
Gửi lòng mây gió xa xâm
Luôn luôn khoảng cách chẳng nằm chung nơi
Vạn vì sao ấy rồi rơi
Trăng kia tủi lạnh đôi côi bạn hằng
Còn ta không chổ tựa chân
Lơ lơ lững lững chẳng gần trên kia
Phải nào do sự phân chia
Bầu trời mặt đất xa lía nước trăng
Hoà chung là bóng âm thầm
Bạn hằng ơi hởi xa xâm thật buồn
Hai ta đều hướng về nguồn
Trách cho hai tỉnh hai đường chẳng chung
Ước chi tương hội nhau cùng
Cho hai lối mộng về cùng một nơi
Ước chi thâu lại đất trời
Biết là bé nhỏ sao người vẫn xa
Cầu lam xin nối nhịp qua
Buồn vì thiếu chất xây mà nên cây
Tay không trên cổi thế nầy
Biết ai cho tựa nhờ vai chút tình
Để làm duyên bắc cầu xinh
Nối liền hai bến hợp tình lói chung
Sông sâu nước chảy lạnh lùng
Tập bơi để lội qua cùng với nhau
Nhưng mà vẫn sợ làm sao
Sợ người hờ hững tình đau tủi đời
Thuyền kia đã có an nơi
Hay còn trôi nổi như tôi một mình
Bước đi trong cổi tiêu linh
Thế gian ai cảm cảnh tình cho ai
Lòng người ích kỷ phủ dầy
Nhỏ nhoi lòng dạ đắng cay giữ lòng
Bến bờ xa lắc chờ trông
Sợ thân yếu đuối bơi không tới bờ
Thì rằng đấm đuối sức rồi
Mong ai cứu vớt mà người vô tâm
Tôi đang giữa trốn thâm trầm
Tìm trao tri kỷ âm thầm u tư
Con thuyền trôi dạt lưỡng chừ
Mà sao bến đến vẫn thời xa xâm
Lỗi niềm câu hẹn trăm năm
Dâu kia héo úa thân tằm trơ vơ
Ươm mầm nối nhịp câu thơ
Để làm duyên sống mà nhờ tháng năm
Kiếp nghèo nghĩa cũng lạc tâm
Đêm đêm tủi phận héo bầm ruột gan
Ngồi nhìn tưởng chết thời gian
Rụi tàn mơ ước lỡ làng đường may
Lạc loài thân gió chim bay
Mà chưa đất đậu dừng ngày rong rêu
Có ai sang sẽ niềm yêu
Đời buồn như buổi chợ chiều vắng tanh
Bến hò bến hẹn dâu xanh
Đèo bòng mơ ước rã nhanh sắc lòng
Không tiền không phận chờ trông
Ví như sìn bụi bởn lòng người qua
Tím buồn cả một đời hoa
Dạt trôi giữa trốn phong ba tình trường
Lục bình trôi giữa giang tương
Không nơi bám rể nơi nương tựa nhờ
Sóng xao gió mãi dập dờ
Người ta xô đẩy lựng lờ mãi trôi
Phù du bám gót chân đời
Tím buồn giắc mộng ngàn khơi dịu vời
Ai người tương cảm hằng ơi
Cuộc đời như thế thì thôi chán trường
Tình yêu đong đếm đo lường
Chỉ là vọng chấp chứ đương nổi gì
Đã yêu nào sợ luỵ chi
Nên câu chung thuỷ dể gì thành đâu
Yêu người tình ấy đậm sâu
Dầu người quên bỏ ta đâu phai tình
Bên lề hạnh phúc đói nhìn
Ai êm ai ấm mặc tình gió mưa
Nhắm đôi mắt lại còn ưa
Bóng hình thương mến vẫn chưa rời lòng
Lục bình trôi nổi trên sông
Một màu bông tím giải giòng gió sương
Đồi nghèo thiếu kém tình thương
Nên đành chấp nhận thua nhường mà thôi
Thuý hằng ơi hởi bạn ơi
Đôi lời tương cảm cùng người với thơ
Đời còn muôn nẻo bến bờ
Sợ là ngắn ngủi kiếp người dở dang
Thôi thì dẫu mãi ngồi than
Phí cho tất cả thời gian xót còn
Lòng mình chẳng phụ sắc son
Vấp chân đứng dậy chứ còn chờ chi
Chờ cho ai đỡ năng vì
Lửa gần nước ở xa thì nặng thêm
Một lần vùi nát con tim
Máu nguồn còn chảy còn tìm ước mơ
Vết thương xin chữa lành thôi
Dầu rằng vẫn sống nổi trôi lục bình.
03/04/2013
TQN


THƠ TÌNH LƯU DẤU KHÔNG PHAI

THƠ TÌNH LƯU DẤU KHÔNG PHAI
15/09/2019

THƠ đọng niềm con tim lên tiếng
TÌNH yêu thương xao xuyến đẹp tươi
LƯU dòng cảm xúc rạng ngời
DẤU son một thuở buồn vui ân tình
KHÔNG gì hơn niềm tin cuộc sống
PHAI vết sầu hy vọng mến trao

VUI say thông cảm tâm giao
NIỀM an có bến gửi bao vui buồn
THI hội như góp nguồn mơ sống
HỮU hảo tình ước mộng nợ duyên
LÒNG lành ý đẹp bình yên
HOÀI say cung ái giũ phiền thời gian
YÊU mến người dịu dàng hòa thuận
THƯƠNG những lòng chung thủy thẳng ngay
THƠ TÌNH LƯU DẤU KHÔNG PHAI
VUI NIỀM THI HỮU LÒNG HOÀI YÊU THƯƠNG

Vô Tình Lạc Cõi - Trịnh Quốc Nhơn


BÍNH NGỌ

BÍNH NGỌ
2014
Năm hai ngàn mười ba vừa hết ,
Tạ từ những mõi mệt vừa qua ,
Đã đến năm hai ngàn mười bốn ,
Mong cuộc đời thấy trọn an vui ,
Những năm qua cay đắng ngậm ngùi ,
Đời nặng bước nổi trôi rong rủi ,
Mong năm mới xoá đi buồn tủi ,
Của kiếp nghèo lầm lủi ngày qua ,
...
Lòng người hớn hở gì chăng ,
Tạ từ năm củ đón tân xuân về ,
Riêng ta vẫn thấy bộn bề ,
Nổi lo phía trước nảo nề tim gan ,
Thế gian rộn rịp nhộn nhàng ,
Cờ hoa đỏ sắc áng trang rực đường ,
Năm qua đã lắm chán trường ,
Thấy trong cuộc sống ám đường khồ lao ,
Giữa đời tranh giặc xôn xao ,
Tiếng nhân tiếng nghĩa réo rào vô duyên ,
Lòng người vẫn rộn cuồn điên ,
Khôn khôn dại dại ngữa nghiên trò đời ,
Nhìn lên đã thấy mái trời ,
Đảo quyền kinh địa tới thời tận gian ,
Biết tri cũng khó tránh nàn ,
Rẽ chia nắm cát mơ màng mộng lâu ,
Đổi thay trên khắp địa cầu ,
Từ lâu đã lắm cảnh nào thảm thương ,
Yêu tà quỷ quái xưng vương ,
Thế suy bởi chúng hùng cường lưu manh ,
Khơi màu u ám chiến tranh ,
Rừng hoang núi trọc màu xanh rụi tàn ,
Một bầu không khí ô tràng ,
Thiên tai dịch bệnh mở màng diệt nhân ,
Dân lành hoạ khiếp hung thần ,
Áng mây che ánh trăng gằm toả đâu ,
Đêm dài tăm tối liễu sầu ,
Giọt sương rơi vỡ sông cầu nước mây ,
Công danh đài cát tan bay ,
Ác tà ngày kết hồn mày lạc hoang ,
Sang năm thay đổi sửa sang ,
Hay gần thêm nắc kinh hoàng người ơi ,
Đói nghèo thất nghiệp nhiều nơi ,
Biết là cải thiện hay đời loạn điên ,
Buôn nguời cướp của triền miền ,
Gạt lừa quan trá dân hiền mòn hao ,
Ác tà càng lúc lao xao ,
Đời cùng buổi tận hạng nào ai hay ,
Vẫn còn say đắm tranh tài ,
Nghĩa nhân quên bỏ tôn hoài lợi danh ,
Lợi danh thường thấy hôi tanh ,
Muỗi ruồi bọ gián không lành đến tranh ,
Lòng tham còn để ký sanh ,
Tranh hùng tranh bá hùng anh ít gì ,
Thiện tâm mau giác mở trì ,
An sinh lạc thế còn gì tốt tươi ,
Vui cho tất cả cùng vui ,
Mới là cái mới cần thời đổi thay ,
Tạ từ năm củ kém may ,
Đón năm mới ngự xem mầy hành duyên ,
Gửi lời ta chúc khắp miền ,
Thoả cầu hạnh phúc vĩnh yên vui đời ,..
01/01/2014
TRỊNH QUỐC NHƠN
__________________
NGỒI NGHE CƠN GIÓ VỜN QUANH
BƯỚC RA XEM CẢNH TRỜI XANH SÔNG DÀI
ĐI VỀ NẶNG BƯỚC TRẦN AI
VÔ TÌNH LẠI BÉN DUYÊN HOÀI BẠN THƠ.
RỜI BƯỚC KIÊN GIANG NỖI XÓT LÒNG
BÌNH DƯƠNG LẦM LŨI KIẾP RÊU RONG
ĐẤT TRỜI CÒN NHỎ GIỌT SƯƠNG XUỐNG
LAM LỦ CỎ CÂY CŨNG SỐNG KHÔNG.


Thứ Ba, 21 tháng 4, 2020

CHẲNG THỂ YÊU THÊM

CHẲNG THỂ YÊU THÊM

Chẳng thể yêu thêm được nữa
Tim lắm tật nghiền chẳng chữa lành đâu
Địa đàng lang cỏ sản sâu
Thiên đàng mù mịt u sầu mây đen
Mặt trời nóng nổi bon chen
Trăng khuya lành lạnh thùa thèn bóng trơ
Gió lùa ngọn cỏ phất phơ
Hắt hiu sao lại giặt giờ thâu canh
Qua nhiều con phố lanh quanh
Con đường bụi bã bước nhanh một mình
Hết ghiền âu ấp bóng hình
Cay niềm nhung nhớ sao tình lung lay
Hết còn thương thiết tưởng hoài
Mà sao thấy cỏi đọa đày lưu mang
Bao duyên xưa củ lỡ làng
Bao tình nghĩa củ xa ngàn chân mây
Bây giờ trơ ttrọi thân gầy
Không tình không nghĩa tháng ngày buồn tênh
Hỏi lòng còn nhớ hay quên
Mà sao man mác đẫm lên mắt buồn
Vườn mây chẳng bóng người thương
Địa đàng khô héo cây vương tâm tình
Giọt sương tan vọi bình minh
Vội vàng tia nắng bỏ mình trong đêm
Trăng tròn trăng khuyết thay phiên
Mà tim tôi vỡ biết tìm gì thay
Chẳng còn yêu nữa thêm ai
Mong lung sao lại tưởng hoài mê mang
Khói bay lang tỏa không gian
Lạc đường đôi cánh chim ngàn dặm xa
Thiếu tình thiếu bạn mình ta
Cầu vòng luôn khuyết khi mà mọc lên
Chất ta số phận vô duyên
Còn ai nhớ mặt đặt tên riêng mình
Cỏ nhờ sương đượm giọt tình
Còn ta biết sống tựa tin đâu giờ
Sống mà như thể nhỡn nhơ
Không tiền không chổ tựa nhờ sống sao
Đêm dài muôn ánh vì sao
Luôn luôn khoảng cách với nhau thật buồn
Còn ta còn thảm buồn hơn
Thân không ánh sáng cô đơn một mình
Muôn người nhìn tợ vô hình
Thấy như không thấy trong tình hư vô
Hạn thời cây cỏ còn khô
Sóng muôn luồng dữ đẩy xô nhau hoài
Còn ta mòn mõi thân gầy
Không nuôi trí sống ngày ngày thêm hao
Đâu nguồn tri kỹ thân giao
Sống đây chỉ tợ một một màu của đêm
Giữa chiều cảnh vật êm đềm
Hoàng hôn nhuộm tím phủ chìm ngàu trong
Tìm đâu hạnh phúc trong mong
Với người thân thuộc ta không tròn tình
Phụ người phụ cả chính mình
Để giờ lơ láo vóc hình gầy hao
Thấy trong cuộc sống lao nhao
Cùng đường ta biết cách nào mở ra
Phụ lòng trời biển bao la
Phụ ân phụ nghĩa những là thiêng liêng
Một mình thân bảo chưa yên
Sao mà nghĩa đáp ơn đền cho ai
Sương mờ mù mịt chim bay
Cây kia chết gốc tương lai đâu còn
Còn chút úa vàng hao mọn
Cố vùng dậy lắm nhưng còn sức đâu
Cằn cây còn tượm lủ sâu
Muỗi vần hút máu tranh nhau rủ là
Nảo nề mê muốn ngày qua
Mõi mòn thân xác của ta rã rời
Không còn thương luyến cuộc đời
Ngắm chiều sao vẫn rối bời tâm tư
Tâm không định được chữ như
Cũng không thương mến chữ ưa cổi phàm
Nhìn người dạ chán lam nham
Đam mê tan tợ khói lam chiều tà
Muốn ham chi cổi người ta
Sông mê bể khổ vẫn là xưa nay
Nhưng ta chưa được rủ ngay
Vì còn nặng nợ sông dài biển dâu
Nặng đời núi thẳm vực sâu
Nặng tình đất rộng trời cao chưa tròn
Nghĩa ân đền đáp chưa tròn
Nghiệp xưa đạo cả vẫn còn chưa an
Nên dù đã chán thế gian
Nhưng sao chưa thể thanh nhàn gió trăng
Đời người trăm trải gian truân
Mất còn định bởi cân phân lẽ trời
TQN:diễn tâm thơ
21/01/2013


Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

TẠI VÌ NGỐC

TẠI VÌ NGỐC
24/03/2013

Vì yêu em quá hóa khờ
Đành làm kẻ ngóc mà mơ lấy tình
Chẳng hay ai có cùng mình
Tương tư một nổi dáng hình ấp yêu
Vì yêu nên luỵ chuộng chiều
Cai đi thói xứ bỏ điều bê tha
Để cho đẹp dạ lòng hoa
Thành ra bi luỵ dưới mà trướng em
Nếu mà ai khác thử xem
Dễ gì ngồi lặng mà thèm ngó đâu
Yêu em tình đã đậm sâu
Cớ sao em để héo sầu lòng anh
Ừ thì ngốc dạ chân thành
Nếu như không ngốc đâu đành năng niu
Yêu là tin tưởng một chiều
Chứ đâu nghi dạ mấy điều vu vơ
Lỗi ai rẽ nhịp chia tơ
Tình yêu cuộc sống hai bờ nặng vương 
Lòng nghiền một dạ yêu đương
Đâu nề mưa nắng gió sương mà vùi
Vẫn mong ai đó an vui
Ví dầu có khổ riêng đời cũng cam
Rủi rong kiếp số cơ hàn
Tiếng yêu e ngại lỗi đàng tương trao
Muốn yêu sợ nhỏ lắc đầu
Đêm về buồn nổi ủ sầu ai thương
Nhìn kia ong bướm quanh đường
Đua nhau vờn bóng hoa hương ngại ngùng
Hỏi sao anh phải não nùng
Yêu em nên mới ngại ngùng âu lo
Cuộc đời cần chữ ấm no
Biết là có đủ để cho riêng nàng
Sợ lòng người lắm đa đoan
Mau thay bờ bến lỡ làng sắc son
Đời kia mưa nắng vẫn còn
Biết ai đã lỡ ai tròn tình chung
Chữ tình ai chẳng nấu nung
Vì buồn số phận ai cùng hiểu cho
Thương em tình giữ trong kho
Nào hay lủ chuột đến mò tha đi
Ngỡ ngàn hai chữ chia ly
Sao người chẳng chút lời gì tiếc thương
Ta về đau nổi phong sương
Khép lòng vùi nổi đau buồn vào tim
Dặm ngàn tâm cá bóng chim
Làm sao mà giữ trái tim một người
Đời nay lắm cảnh đổi dời 
Bao giờ sóng lặng yên trời người ơi
Thôi thì cũng chúc em vui
Còn hơn em phải bên tôi nhọc nhằn
Sợ rồi chẳng phấn điểm trang
Phai hương thục nữ vì nan nổi đời
Riêng anh như thể chết rồi
Vì nguồn sự sống cuộc đời là em
Hai từ ngốc nghếch đau thêm
Muộn màng hoa đã uá lem nhà người
Em vui bên đó có đôi
Bên nầy tôi ngỡ bóng tôi thẩn thờ
Trách chi em chẳng đợi chờ
Lòng son dạ sắc bây giờ mấy ai
Thời gian làm mỏi mắt mai
Đêm dài ủ lạnh u hoài hương tan
Sợ cho xuân sắc lỡ làng
Em là phận gái bẽ bàng đời hoa
Cần người chăm sóc thân ngà
Năng niu gót ngọc biết là ai kia
Có yêu như ngốc không nè
Có trân có trọng như vè riêng anh
Yêu em với cả lòng thành anh
Đâu đem đau khổ mà đành trao duyên
Thôi thì buồn tự mình riêng
Ai người thông cảm mà phiền tội thêm
Yêu em trần trọc nhiều đêm
Cũng vì cuốc sống mà tìm mưu sinh
Nên đành xa trốn hẹn tình
Quê người xứ lạ lình đình nổi trôi
Ghen hờn đành gác lại thôi
Dầu ai đón ngõ dắt đôi bóng người
Âm thầm hy vọng anh nuôi
Sục soi lòng dạ nhưng đời rong rêu
Làm sao giữ nổi người yêu
Dây tơ mỏng yếu e diều đứt dây
Mới rằng chỉ nữa năm đây
Sao tình người vọi vỗ bay mất rồi
Người xưa tình cảm giữ nôi
Trăm năm vẫn trọn ngọn đồi vọng phu
Mà giờ sao mảnh dạ người
Để lòng yếu đuối buôn trôi thuyền tình
Thôi thì kẻ ngốc như mình
Đành mang số kiếp vì tình khổ đau
24/03/2013
TRỊNH QUỐC NHƠN 


RƠI VÀO SÂU THẲM

RƠI VÀO SÂU THẲM :
Rời xa em là cổi lòng tan tác ,
Bước chân đi trong thể xác không hồn ,
Và con đường đầy gió cát dập dồn ,
Dòng nước mắt rưng giọt hờn sâu thẳm ,
Rời xa em là cổi đời tàn tận ,
Lạc không gian thân giá lạnh cứng trơ ,
Rồi tan chảy giữa gió thét bơ phờ ,
Trong vũ trụ đã đắm chìm đen tối ,
Một vết thương cứ làm lòng đau nhói ,
Mà thời gian nào chữa khổi được đâu ,
Thêm mòn mõi thêm ngiệt ngã tâm sầu ,
Mà buông thả biết về đâu trôi nổi ,
Rời xa em tưởng chừng điều không thể ,
Thà chết đi còn hơn sống cách rời ,
Mà nay phải vùi mơ ước cuộc đời ,
Xa hạnh phúc và niềm vui khao khát ,
Rời xa em là một điều hình phạt ,
Mà ta đành phải nhận lãnh đau thương ,
Nhưng vì anh chẳng phải chổ náo nương ,
Để che chở mang cho em hạnh phúc ,
Đường chưa đi mà sao đành ngã gục ,
Chỉ thầm mong được hạnh phúc bên em ,
Dù thân anh phải đơn lạnh đêm đêm ,
Hơn là phải mình bên nhau đeo khổ ,
Yêu em nhiều hơn những gì anh có ,
Nên không đành để lỵ khó cho em ,
Đời con gái mơ bến tựa vai mềm ,
Nên anh đành rời xa em mãi mãi .
Rời xa em cuộc sống xanh dừng lại ,
Trái tim buồn ngưng nhịp đập yêu thương ,
Máu đông lạnh nghe ngẹt thở ngẹn nguồn ,
Trong màu mắt một cổi buồn dâng liệm ,
Giờ không em anh rơi vào vô tận ,
Thấy trong đầu bao ý nghĩ vỡ tan ,
Thấy đau thương nó chém nát thời gian ,
Bao nghiệt ngã tấm thân tàn vùi mất .
Giờ không em anh ngồi đây lây lất ,
Thấy cổi đời mãi lạnh ngất không tên,
Và rơi thân vào vô tận lênh đênh,
Trong tầm mắt một ngày bên tận thế .
TRỊNH QUỐC NHƠN
09/10/2013


THƯƠNG TÌNH DỞ DANG

THƯƠNG TÌNH ĐẦU DỞ DANG
Viết lần đầu 2009,tái bút 13/03/2013
(Thơ: Lục bát trường thiên)

1.Nhà tôi cách với nhà nàng
Chiếc cầu sông nhỏ phà ngan sông ngoài
3.Cách xa khoảng chẳng đường dài
Tính ra cây số chỉ ngoài một cây
5.Buổi đầu gặp gỡ gần đây
Trong chiều gió lọng trời mây chung đường
7.Ngại ngần tiếng nói thân thương
Trao nhau ánh mắt nhu nhường đôi tay
9.Nụ cười nhè nhẹ ngất sây
Dịu dàng cử điệu trang đài thước tha
11.Hẹn nhau xế bóng chiều tà
Cùng em chung bước đi qua phà chiều
13.Đường dài nhạt nắng hắt hiu
Mặt trời sấp lặng mây chiều hoàng hôn
15.Rồi đêm sương xuống đôi hồn
Bên nhau thuà thẹn bồn chồn ngẫn ngơ
17.Dưới sông nước chảy lững lờ
Trăng tròn soi bóng lững lơ sông đầy
19.Nhẹ nhàng làng gió đưa mây
Tay em hơi lạnh nắm tay anh cùng
21.Tâm tình nhè nhẹ ngập ngùng
Những lời thỏ thẻ nhớ nhung đong đầy
23.Bây giờ gập gỡ phút nầy
Cho đêm dài chẳng thấy dài bơ vơ
25.Nhịp cầu hai đứa mộng mơ
Cầm tay hẹn mãi xanh lơ chữ tình
27.Mặt sông chung bóng in hình
Quyện đầu gần lại ấm tình yêu đương
29.Trăng soi đáy nước bóng vờn
Gió mây phiêu lãng giận hờn đẩy đưa
31.Tình ta ý đẹp dạ vừa
Hẹn cùng chung mở xanh muà yêu thương
33.Lá cây rơi nhẹ trên đường
Nổi niềm sâu lắng tơ vương dịu dàng
35.Tóc dài vẽ nét đoan trang
Mắt tròn trong sáng vẫn còn hồn nhiên
37.Chưa từng đợm vẽ u phiền
Mà tình nay đã thề nghiền một câu
39.Đôi ta nghĩa nặng tình sâu
Thì yêu nhau đến bạc đầu nhe em
41.Bên nhau giắc mộng say mèm
Trời ban xuân thắm ai đem trao tình
43.Đêm dài trăng nước lung linh
Tô thêm đẹp vẽ hữu tình đôi ta
45.Phận em một kiếp đời hoa
Còn anh tay rắn lo mà giữ xây
47.Đêm thâu chung bóng ngất sây
Nụ cười chào buổi hẹn ngày mai thăm
49.Người về bên ấy âm thầm
Phút giây lưu luyến mắt trầm u tư
51.Yêu nhau đã nghiện chử như
Đâu tình lưỡng lữ tương tư đêm dài
53.Đêm về trong giắc ngủ say
Vẫn đây hình ảnh dìu mai một người
55.Rạng ngời môi vẫn miễm cười
Đem vào giắc ngủ đến trời sáng ra
57.Đêm qua trên bóng trăng tà
Chỉ thương cho chị hằng nga một mình
59.Không ai sang sẻ tâm tình
Tủi hờn phận lẻ một mình cô đơn
61.Còn thêm gió ghét mây hờn
Trơ qua lãng lại chập chờn đêm thâu
63.Thương người trên ấy u sầu
Muốn cho có bạn tâm đầu trùng khơi
65.Chỉ còn ánh với sông vời
Sông sâu cũng chạnh nổi đời thầm thương
67.Xuôi dòng nước chảy ngày trường
Lá trôi theo nước xuôi nguồn về khơi
69.Ngày qua tháng lại cùng người
Mới đây mà đã chót vời một năm
71.Rồi tình vẫn hẹn trăm năm
Yêu thương bõng ngỡ nào ngầm xót xa
73.Ai đi về với người ta
Phương trời xứ lạ bướm hoa nhạc nhoà
75.Anh ngồi ôm đóng tàn tro
Khơi lên gió vũ tơ vò rối ren
77.Thơ tình ngày củ cuả em
Tôi đem trước gió ngồi xem lại dầng
79.Từng câu từng chữ từng vần
Yêu thương tha thiết trào dâng đáy lòng
81.Từng đêm trao chuốt bao dòng
Bao trang tâm dạ qua sông gửi nàng
83.Biết người còn giữ nguyên trang
Hay đem ném bỏ ngoài sân nhà người
85.Thơ thì ngắn ngiủ vài lời
Mà tình tha thiết một đời yêu thương
87.Lời thơ dù nhẹ văn chương
Nhưng là tất cả tình thương giữ gìn
89.Chất chiu bao mộng an bình
Cùng người nên một gia đình ấm yêu
91.Rồi ngày rồi tháng xanh rêu
Con xinh mấy đứa tay dìu tay chăm
93.Giống yêu hạt đã nẩy mầm
Sao trời mưa bảo nổi gầm mà chi
95.Hao mòn kẻ ở người đi
Trăm năm lỡ nhịp còn gì đâu em
97.Thơ em lần cuối ngồi xem
Rưng rưng nước mắt dạ thêm đau lòng
99.Lời tình ươm nụ nở bông
Mà sao vội vã tan trong chiều tà
101.Ngày ngày ngắm chiếc phà qua
Bao người dưng dững thấy mà em đâu
103.Mõi mòn đôi mắt vận sâu
Đêm khuya giần giặc canh thâu héo rầu
105.Lá rơi theo nước về đâu
Người đi để mối hận sầu riêng ai
107.Đêm gầy trăng lạnh sương phai
Xót xa dáng liễu đêm dài hắt hiu
109.Sông sâu nước chảy tiêu điều
Lầu trăng bóng nguyệt hẳm hiu chị hằng
111.Hỏi người trên ấy bạn chăng
Kẻ trời người đất sao rằng tương tư
113.Chị hằng tủi phận chằng chừ
Mây bay gió thỏi âu tư lạnh lùng
115.Còn mình chìm đắm nhớ nhung
Bao đêm phong lạnh nảo nùng bao đêm
117.Dòng sông nước chảy xuôi êm
Sao tình tôi lại nổi chìm thương đau
119.Lá xanh rồi uá phai màu
Úa vàng rồi héo tình sao đau buồn
121.Tình ta sao chẳng chung đường
Để cho năm tháng chán trường hởi em
123.Trăng vàng còn đợi chờ đêm
Em đi anh biết phương tìm nơi nao
125.Làm sao anh lấp nổi đau
Tình em sâu đậm dể nào lãng phai
127.Đêm đêm thao thức u hoài
Năm canh vò võ bóng ai chập chờn
129.Lỡ rồi hồ rã tan sơn
Người đi kẻ ở ai hờn ai đây
131.Vỡ tan biết trách chi ai
Ông tơ bà nguyệt soe dây lộn đầu
133.Hay là trách phận lao đao
Tình tan trên ngọn sóng đào mênh mông
135.Hay buồn con tạo hoá công
Trớ trêu hai kẻ trót lòng yêu đương
137.Trách trời ông khéo đặt đường
Trái oan ngan trái sâm thương không tròn
139.Đá vàng nước chảy sắc son
Trơ trơ còn đó sao mòn tình ta
141.Phận em là một kiếp hoa
Thời gian ngắn ngủi hương pha dòng đời
143.Nhưng mà ơi hỡi em ơi
Sao không rán đợi một thời chút thôi
145.Sao người đi chẳng hẹn lời
Không câu đưa tiễn góc trời người đi
147.Trăm năm còn tiếc thương gì
Người đi mất biệt bóng di chim trời
149.Mịt mờ tiêm cá ngàn khơi
Sao không nói trước một lời hỡi em
151.Rượu nồng ai đó say mềm
Tay người cùng nắm tay em xây tình
153.Em đi trong đám linh đình
Tiếng ca tiếng nhạc đón trình bước chân
155.Còn anh trên bến bần thần
Ngồi cầm tâm ảnh nhìn dầng qua sông
157.Vu quy người đến hội đông
Còn anh đơn lẻ bên sông một mình
159.Em đi biệt mất niềm tin
Anh thời ở lại bóng hình gầy hao
161.Phải là biết trách làm sao
Phải chăng trốn ấy sang giàu vọng cao
163.Nên đành em vội bước mau
Vô tình một kẻ hoài đau trông chờ
165.Chữ tình anh đã dệt thơ
Bây giờ tan vỡ nào ngờ đâu em
167.dòng thơ tình ấy đã lem
Chất em cũng đã mà đem bỏ rồi
169.Giữ chi vương vấn người ơi
Bên chồng êm ấm mặc người lạnh khơi
171.Tình xưa rồi cũng dầng trôi
Có yêu thương lắm cũng thời cách xa
173.Bên chồng vui sống mặn mà
Cho tròn bổn phận nội gia nhà người
175.Còn anh ở lại gượn cười
Vài lời cầu chúc cho người ấm êm
177.Chúc ai hạnh phúc êm đềm
Bên người quên lãng đừng tìm hương xưa
179.Cảnh đời chìm đắm gió mưa
Bên em đã ấm sớm trưa cùng người
181.Đôi ta đâu cách một trời
Mà sao đôi ngã đôi nơi hởi người
183.Người ta ở ấy xa xôi
Chưa quen sao lại một đời quen hơi
185.Tại anh nghèo khó trong đời
Nên em phụ bỏ trong đời phải không
187.Hay xưa tình có thật lòng
Hay anh ảo mộng đèo bòng đa mang
189.Hay là tại cảnh giàu sang
Bao người phải luỵ thân nàng cũng như
191.Thôi thì riêng nổi buồn tư
Dù sao anh mãi tình như ngày đầu
193.Yêu em da diết đậm sâu
Bên em là cả sắc màu trần gian
195.Giờ em xa vạn ngút ngàn
Chim trời cá nước mơ màng nơi nao
197.Tình buồn lỡ mộng trầu cau
Gieo chi nên chữ sắc màu thuỷ chung
199.Giờ đây đêm đến lạnh lùng
Trơ vơ bóng nguyệt nảo nùng ruột gan

201.Ngày vui sao vội mau tan
Ngày buồn dài thế anh mang cuối đời
203.Qua rồi một giắc ai ơi
Liêu trai kỳ dị sao hoài mê mang
205.Em giờ bên cảnh giàu sang
Có vui hay phải rã tan hương sầu
207.Vợ chồng lòng có chung nhau
Hay là gần xác có đâu gần hồn
209.Còn anh những buổi hoàng hôn
Mơ màng bóng dáng em còn quanh đây
211.Một mình dạo bước đường dài
Người qua kẻ lại u hoài lướt qua
213.Bờ vai lành lạnh sương sa
Đôi chân lỡ nhịp bước ra vô hồn
215.Nhìn trong những cảnh dập dồn
Mênh mang niềm nhớ đọng tồn niềm đau
217.Còn đâu tiếng nói ngọt ngào
Thân yêu triều mến thưở nào trao duyên
219.Lói tình kia vẫn vẹn nguyên
Đâu vòng tay ấm nắm liền lấy nhau
Những trưa chang nắng đôi đầu
Tìm nơi bóng mát ghé vào góc cây
Bây giờ lá rụng gió bay
Con đường tình ái còn nay thuở buồn
Sau lần chia biệt đau thương
Người đi chỉ để con đường trơ vơ
227.Bây giờ đọc lại vần thơ
Nhưng tình đã lỡ mộng mơ mất rồi
Chỉ còn một bóng lẻ loi
Ngày ra đêm vắng nước trôi qua cầu
Đá vàng chung thủy gì đâu
Thấy chăng nổi nhớ gục đầu đêm hoang
233.Tình sao đi vội mau tan
Hoa tươi mới hé đã tàn rụi mau
Hoa hồng gai nhọn làm sao
Tay không nhỏ máu giọt đào xót xa
Trinh nguyên đâu nữa hồn ta
Nếu ai có hỏi sao mà ngẩn ngơ
239.Cuộc đời kia vẫn xanh mơ
Sao ai vùi lấp tình thơ rủ sâu
Anh rằng chẳng thể khác đâu
Tim anh vẫn mãi tình đầu riêng mang
243.Sắc son kia đã bẽ bàng
Tình anh vẫn mãi chứa chang một người
Ai trêu thì miệng vẫn cười
Mà đau đứt ruột trong người hởi em
Bao lần qua ngõ trông rèm
Nhà em ở đó mà em phương nào
249.Còn đâu bóng ngọc ra vào
Để anh thương tưởng biết bao tủi buồn
Ngày ngày vẫn cứ vậy luôn
Một mình ngơ ngác con đường tình yêu
Dù cho bến củ xanh rêu
Yêu em anh đã thệ yêu trọn đời
255.Ai mang tình ấy cách rời
Hoa tàn bướm rủ hương đời xót xa
Tại em hay tại mẹ cha
Tham sang phụ khó bán hoa cho người
Trách chi duyên đã vậy rồi
Có thương có nhớ mồ côi riêng mình
Nhưng sao anh mãi nặng tình
Không sao nhòa được bóng hình yêu thương
263.Còn gì đâu nữa yêu đương
Nữa hồn tan nát nữa luôn dập vờ
Tình xưa thôi lỡ ván cờ
Chưa tròn một nước đã giờ biệt ly
Sau lần em bước vu quy
Ra đi mà chẳng lời gì xót thương
Mây bay xa dặm ngàn phương
Ước gì có thể anh nương kiếm tìm
271.Bây giờ tâm cá bóng chim
Trời mây nhòa nhạt bóng em mịch mù
Trăng tròn vẫn sáng ánh nhu
Mà sao tình ái mờ lu liệm hồn
Giọt sương buổi sớm đọng tồn
Bình minh đã vội vùi chôn giọt tình
Nhìn dòng nước chảy dưới kinh
Lục bình trôi nổi lình đình về đâu
279.Đêm dài ánh dưới sông sâu
Một vầng trăng sáng đợm màu tan thương
Còn gì đâu nữa mà thương
Để rồi năm tháng chán trường mang theo
Tủi đời cũng bởi kiếp nghèo
Chữ tình khó nhọc gieo neo dòng đời
Giờ em đi mãi không về
Ngồi đêm thêm nổi tái tê thoắt lòng
287.Trái tim dòng máu lạnh đông
Châu thân khô cạn mấy dòng lệ sa
Thôi rồi tan vỡ kiếp hoa
Bao năm chăm sóc người ta hái rồi
Bao năm khó nhọc người ơi
Nặng công tôi lắm tiếc thời thêm đau
Anh nào phải tiếc công lao
Mà là tiếc nổi hoa màu úa phai
295.Hương thơm còn giữ hồn ai
Gió vờn chưa mất nguyên hài trinh trong
Cớ chi nay lại héo lòng
Nụ hoa rơi rụng gió dong vô tình
Hận sầu chi nổi u minh
Trần gian sao lắm gập ghình làm chi
Để rồi đôi lứa lạc đi
Trăm năm lỡ nghĩa tơ vi sắc cầm
303.Còn đâu mà mộng trăm năm
Bóng chim tâm cá biệt tâm phương trời
Phải chăng lầm lỡ người ơi
Nếu không ai hiểu nổi đời long đong
Đôi ta cách chỉ dòng sông
Vẫn con phà nhỏ nối vòng cầu qua
309.Mà sao em lại về xa
Để gần ôm giắc bê tha tháng ngày
Rượu nồng uống đẩm cho say
Cho quay trời đất vùi ngày nhớ thương
Mà sao càng uống càng buồn
Nhớ thương càng dậy khơi nguồn loạn xao
315.Thỏi hơi khói thuốc tan vào
Không gian loang rộng niềm đau sao hoài
Sao không cho để vùi say
Mê mang quên nổi tháng ngày thương yêu
Tương lai giờ đã hắt hiu
Người yêu đã mất dắt dìu vào đâu
321.Tương lai đen chỉ một màu
Vì hồn đã liệm còn đâu mộng tìm
Tương lai anh thể là em
Mà em đi mất là xem chất rồi
Ngày qua tháng lại dầng trôi
Cuộc đời lao khổ còn vui nổi gì
327.Thét rầm bảo tố sân si
Tan vào vô định lói đi đã cùng
Dò tìm bốn hướng bít bùng
Chỉ còn đau nhớ ở cùng lại đây
Em đi là hết tháng ngày
Yên vui hạnh phúc đời nầy còn đâu
333.Xa rồi xanh thẳm biển dâu
Trùng khơi sóng vỗ bạc đầu trời cao
Anh còn ngồi tưởng chiêm bao
Em đi có nhớ ngày nào còn bên
Có còn thương tưởng gọi tên
Những khi chiều vắng ở bên góc đường
Nhìn trời nhìn đất bốn phương
Có mơ màng nổi vấn vương một người
341.Thôi thì chỉ thế mà thôi
Nếu ai có hỏi đến tôi nàng đừng
Đôi ta vẫn mãi người dưng
Thôi thì lấp hết sầu trưng trong lòng
Bước tình ta quá long đong
Đã tan thành nước hòa trong tâm hồn
Biệt ly tình đã hao mòn
Gói gom lại chút sắc son nhạt lòng
349.Yêu em chấp nhận long đong
Xót xa cay đắng ngập lòng đau thương
Biết rằng tan vỡ khổ buồn
Yêu em trong nổi đoạn trường trái ngan
Tình ta sao hợp rồi tan
Khác nào bèo nước mây đang bầu trời
355.Giờ còn chi nữa em ơi
Lời tình đỗ nát rớt rơi thuở nào
Một người đã bước đi mau
Một người ở lại nhạt màu yêu thương
Lần dò mỗi bước đơn phương
Chỉ còn cách trở tình thương đôi mình
Duyên ta không trọn chữ tình
Cũng đành chúc phúc người mình yêu thương
363.Duyên ai đậm thắm lửa hương
Cùng người hạnh phúc trọn đường trăm năm
Duyên ta thôi đã héo bầm
Tình yêu buổi trước âm thầm buổi nay
Câu thề dang dở rồi ai
Ước mơ cũng đã theo ngày em đi
Đa đa vỗ cánh bay di
Về nơi xứ lạ biệt ly cội cành
371.Ngày ngày lói củ lanh quanh
Mặt trời chang nắng cây xanh thẩn thờ
Đêm trăng vẩn cứ ngẩn ngơ
Chị hằng ơi hỡi bây giờ mới hay
Sương đêm lạnh buốt canh dài
Cõi lòng hoang lạnh u hoài gió mây
Gió lay cành lá tung bay
Nước sông vẫn chảy mỗi ngày ngược xuôi
379.Đường dài vô vọng tới lui
Con phà vẫn cứ đưa người qua thôi
Hỏi lòng khách đã qua rồi
Qua sông đâu kẻ tình thời chạnh chăng
Sông sâu còn ánh vần trăng
Nhịp cầu buồn tẻ bước chân qua cầu
Hai bờ được nối bởi cầu
Sông sâu phà nhỏ vẫn hầu đón sang
387.Xa đâu có mấy dặm ngàn
Mà sao ai nỡ bẽ bàng duyên ai
Đêm gầy chờ ánh ban mai
Mà tôi còn thức còn hoài gì đây
Lá trôi theo nước sông dài
Tình trôi đâu mất đêm ngày ngồi thương
393.Tình xưa đã ghép uyên ương
Mà nay sao rẽ sâm thương cách rời
Rêu xanh phủ lói xưa rồi
Mặt sông soi bóng lẻ loi riêng mình
Còn đâu hơi ấm nguyên trinh
Vòng tay giờ lạnh một mình mà thôi
399.Gục đầu một bóng lẻ loi
Vui buồn ai biết ai coi cho giùm
Cỏ xanh cây cối um tùm
Lững lờ nước chảy ai giùm xót thương
Người qua kẻ lại vô thường
Hữu hình mà chẳng lòng đương liệm rồi
Tạ từ bên đó nổi trôi
Hoàng hôn chiều tím nhìn trời buồn thiu
407.Nghe từng tiếng hót chim kêu
Càng đau vì bởi em yêu không còn
Nhìn ra trên bước lói mòn
Cũng dầng phai nhạt màu son mất rồi
Thôi đành hẹn lại mơ thôi
Vì trong thực tế sao ôi phủ phàng
Ai gieo mấy chữ đá vàng
Bây giờ thay chữ bẽ bàng chua cay
415.Ngày qua rồi lại qua ngày
Còn ai mà để kề vai chuyện trò
Một mình khơi đóng tàn tro
Cũng là mình tự dầy vò thêm thôi
419.Người đi trốn ấy xa xôi
Nhạt nhòa trời nước thì thôi cũng đành
Tình xưa giữ dạ chân thành
Vẫn mong hồng được tay anh yêu nhiều
Bây giờ lỡ vỡ hoa yêu
Dập dồn đau xót người yêu xa rồi
425.Canh khuya thao thức bên trời
Một vầng trăng sáng nhủ lời thuở than
Thôi rồi tình đã dở dang
Đau thương anh phải riêng mang trọn đời
429.Mùa thu gió thỏi ngan trời
Tuôn dòng lệ lá thuở thời tan yêu
431.Thôi rồi lạc lói phiêu diêu
Tình đầu dang dở vẫn yêu trọn đời
Ngày ngày nhìn nước ngược xuôi
Ngỡ ngàn bên cạnh có người ngồi bên
435.Dõi tìm trong nỗi buồn tênh
Thẫn thờ trên bến lênh đênh bóng phà
Nhiều người vẫn cứ lại qua
Nhưng nhìn tất cả lạ xa phương trời
437.Yêu em chẳng muốn cách rời
Nào ngờ cách trở ngàn khơi đoạn trường
Đêm gầy thấu lạnh hơi sương
Một mình bến nhớ tơ vương héo gầy
Lá vàng hết phủ xanh cây
Em đi là hết những ngày mến thương
Lần mòn qua lại con đương
Bạc phai màu áo dặm trường đơn côi
445.Đau lòng anh quá đi thôi
Bóng trăng đã lặng nước trôi ngỡ ngàn
447.Một mình trên bến tương giang
Mơ màng hình ảnh cửa nàng còn đâu
449.Hai hàng rẽ lói giòng châu
Hoài thương nặng mối tình đầu dở dang.
(450 câu)
TRỊNH QUỐC NHƠN