(18/02/2013)
🦈🦈🦈🦈🦈🦈🦈🦈🦈
Ngày hai ba tháng mười hai
Táo ông cưỡi gió mà bay về trời
Tấu trình chương sẵng dài thôi
Ông trời vừa ngắm đã lời thưở than
Thôi ôi ở cổi thế gian
Mãi hoài lằm kẻ ngan tàn dữ hung
Xem nhiều lại lắm nảo nùng
Kể sao cho xiết cho cùng mối oan
Từ trong vô thủy chê choang
Đến nay thì lại tệ còn gắp mươi
Muôn loài đâu kẻ thảnh thơi
Đấu tranh xâu xé tơi bời sinh linh
Mắt buồn chẳng muốn thêm nhìn
Đã bao nhiêu cuộc định hình đổi thay
Mà sao địa chúng cứ hoài
Tự gây cái họa diệt rài lẫn nhau
Hãi hùng sư hổ lao nhao
Nhe nanh rình rập bên rào chuồng heo
Nhìn nhiều kẻ chẳng thương nghèo
Một đồng rẽ tiếc bạc đeo nặng nề
Được mồi kẻ vọi hỉ hê
Những lời trá để kể thời ngu nghe
Nói rồi đâu có làm dè
Nói mây làm gió mà nghe thật mùi
Máu tanh miệng ngậm làm bùi
Mở mòm ra đỏ lại cười ngất ngây
Sợ rồi cái quả đất nầy
Quá nhiêu chất độc gần ngày tiêu tan
Hạt nhân nguyên tử kinh hoàng
Còn trông không tưởng thì càng hãi kinh
Tự ngưòi tạo thứ hại mình
Tự người tạo diệt gieo gìn lòng hung
Nghĩ xem ai chẳng hãi hùng
Xương tan thịt nát chất trùng hôi tanh
🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌🐌
Trọc đồi núi-trọc rừng xanh
Bợn sông nước bởn xung quanh đất bằng
Đến ngày họa ách dấy đằng
Còn đâu là chổ ẩn thân cho toàn
Chồng thời lạc vợ lạc con
Vợ thời ngơ ngác nhìn vờn lơ ngơ
Gia đình làng xóm xác xơ
Đùng đùng tiếng sấm phất phơ tâm hồn
Bây giờ tưởng mãi thịnh tồn
Khi nhìn gian ác dập dồn nổi lên
Trá hình hoa mắt vẽ tên
Tự khua kèn trống tự lên làm thầu
Thừa thời thì cứ thừa thâu
Dân mòn vì lủ mọt sâu đục bừa
Cây lành thiếu nước đợi mưa
Chim thời ngơ ngẫn còn chưa vẽ trời
Nói thì hồ chứa ngàn khơi
Làm thì như sợi chỉ tơi rẽ mành
Đời nầy ôi quá mỏng manh
Không cùng quýt lại còn đành rẽ ra
Ai thời cũng muốn làm cha
Mê chi mà lại bán nhà bán con
Tình người những nổi hao mòn
Không còn tin tưởng vẹn tròn trong nhau
Nhìn vàng cũng tợ là thau
Lộn nhầu rắc rối khó sao phân tường
Hình người nhưng dạ quỷ vương
Mặt người lòng chó tai ương cuộc đời
Văn minh chi vẽ học đòi
Bàn thờ bán đổi lấy mồi lợi danh
Rẽ tình thân tộc em anh
Giận thời giết mẹ giữ giành lợi tham
Việc thời tàn nhẵn thích làm
Giúp người thì lại tàm tàm bỏ qua
Thuần phong đâu nữa đạo nhà
Nhiễu khêu lòe sắc mộng mà lã lơi
Phố phường nhiều chổ ăn chơi
Điếm đàng lừa gạt sinh thời quấy lâm
🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗🦗
Dân thời rõ biết không lầm
Trách ai đầy túi nên nằm không hay
Cũng là tráo trở cáo đây
Được thì phè phởn thất mầy khéo ngoa
Địa cầu tất cả nhìn ra
Chất đầy rơm rác khắp mà thúi hôi
Đâu đâu rồi cũng rối nùi
Bè phe bè đảng dấy mùi máu tanh
Nhìn xem ở khắp xung quanh
Đã bao nhiêu sự không lành xảy ra
Hình người mà dạ quỹ ma
Khác thèm danh lợi khéo mà tranh nhau
Địa cầu bao cuộc xáo nhàu
Từ trong vô thủy dải dầu tới nay
Bao lần thay đổi sắp bày
Địa hình tạo hóa chuyển xoay bao lần
Mà người cứ mãi kêu căng
Khinh khi quy luật đã rằng xưa nay
Bao nhiêu sách sử viết đầy
Mà người xem tựa lá cây úa vàng
Được thời thì cứ làm càng
Giàu sang ỷ thế nghinh ngan ngông cuồn
Thua thời hận oán luông tuồng
Kêu trời công tạo chi nguồn do đâu
Chưa thì chấp cố vọng cầu
Phân minh cho được là câu tỏ tường
Nhìn xem nhiều đảng chủ trương
Ấp ôm mộng chiến gây tuồng đau binh
Rõ ra toàn lủ yêu tinh
Mượn cờ nhân nghĩa rủ rinh lòng người
Tạo nhiều vũ khí diệt loài
Hạt nhân nguyên tử thôi thôi hãi hùng
Lại còn đầu độc khắp cùng
Những mầm tận diệt lạnh lùng làm sao
Đâu đâu cũng muốn khơi màu
Mạnh thèm nuốt yếu thêm vào bành ra
Nhìn đời biến chuyển phong ba
Thiên tai nhân họa không xa khó lường
Nào là ô nhiễm môi trường
Si đa bệnh dịch lần đường mà đi
Gái thời bán rẽ hạnh ni
Công dung ngôn hạnh nữ nhi khéo gìn
Đừng ham nhiễu lãm sắc tình
Vì danh tham lợi tiết trinh bỏ bừa
Theo thời trong cuôc đẩy đưa
Trai thời vô đức cược đùa gió trăng
Tham tiền hoa hậu bán thân
Tham chồng ngoại quốc chê anh dân nghèo
🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️🕸️
Bỡ mồi nên bị dây treo
Chuột vào trong gọ rồi trèo không ra
Trách người sao lại gạt ta
Mà ta lòng cũng xấu xa khác gì
Tình tiền danh dự bán đi
Bàn thờ cũng bán tiếc gì mẹ cha
Nhiều khi lắm tội gây ra
Giết cha giết mẹ giữ mà của oan
Tình thân nội tộc bừa càng
Xóm làng cũng loạn nhiều đàng ăn chơi
Nhìn xem phường xã nơi nơi
Điếm đàng quan hoạn dậy khơi dân hờn
Chít tiêm ma túy mê vờn
Cặn bã dập dồn thêm chớn nhởn nhơ
Buồn ai đầy túi làm ngơ
Khéo trò che lấp giả vờ như không
Chủ thời bỏn xẻn dân công
Quan thời lấy chức hiếp dòng dân sinh
Lỡ đường người vốn rập rình
Bị đoàn lủ chó phỉ tình nhe nanh
Lộc lừa trộm cướp nẩy sanh
Buôn người bán trẻ qua vành giới biên
Nội trào tựu thể chưa yên
Ngoại trào rình rập toan nhiền nuốt ăn
Khổ đời thê thảm trăm dân
Lo ngày cơm cháo ẩn thân đâu giờ
Kẻ gian được thế cằm cờ
Hết thời bay chạy dân ngờ ra sao
Nhà lầu biệt thự chất cao
Đám đình trà quán thao thao vọng quyền
Con ông nhà lớn tay chuyên
Đại gia đại vách liên miên nhiễu đời
Càng thêm oai vệ sáng ngời
Kẻ tôn người hót tỉ tê cao đài
Địa cầu nhiều bụi gốc gai
Lỡ sinh là kiếp trần ai thì đành
Nhìn ra cuộc sống xung quanh
Đẹp thì giã tạm rồi nhanh tiêu tàn
Thấy toàn tà ác tham gian
Đâu là cơm áo đủ còn đòi tranh
Vua còn tham báo giao tranh
Lòng người u ám mãi giành hại nhau
Nhìn trong cuộc sống pha màu
Đâu ai ngắm mãi rồi mau rã rời
Sinh rồi bệnh lão thế thôi
Đua chen rồi cũng thả trôi công trình
Chết rồi để cũng thúi ình
Sống thời gieo lắm oan tình mà chi
Tiếng đời phỉ nhọt khinh khi
Xấu lây con cháu tiếc gì lòng tham
Việc lành sao chẳng chung làm
Xây đời hòa thuận mới cam công người
🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️🕷️
Làm người đã khó là người
Chỉ bầu ruột trống khoe lơi dở hàm
Tiếng thơm bia tạc sử kham
Đã bao nhiêu bặc theo làm nên đâu
Nước nhà tồn vững bền lâu
Tưới bằng xương máu của bao nhiêu người
Anh hùng bao kẻ trong trời
Công ơn tiền bối đắp bồi quảng bao
Đời con đời cháu mai sau
Sao không theo đó mà thao mà hành
Phụ người trồng đắp cây xanh
Ăn xong đã vội lòng đành phủi ngan
Sắp đời ly loạn không an
Con người vẫn cố ngan tàn bừa ra
nào là cướp giậc nhiều ra
Lừa người đoạt của lời ngoa dổ dành
Nào là vô ý thức thanh
Đã nhiều những việc bất lành gây ra
Giao thông hàng bốn hàng ba
Rượu chè say sỉnh phi pha chạy bừa
Dục tình tham thuống khêu đùa
Bè phe bè phái thích đua địa bàn
Thấy nhiều những cảnh lang thang
Trai hơn mười tuổi đã toan tình tàm
Gái hơn mười tuổi lam nham
Búp trồi chi những làm nhàm yêu đương
Văn minh chi những nhiễu nhương
Nhiều phương kích thích phát luôn sự nhầy
Gian manh chẳng tựa hết ngày
Trơ ra làm các việc nhầy xung quanh
Bè phe bè lủ hôi tanh
Tựa nhau sức mạnh nhiễu đanh dân người
Công trình ăn xén bớt thôi
Nhiều nơi đổ nát xem ôi ra gì
Rom dân xây lập khu vi
Nhưng phương cầu sống so bì càng cao
Thị trường thì mãi xôn xao
Lương công một chút giá cao đua cùng
Nhiều loài tuyệt chủng quanh vùng
Đua nhau săn bắt lớn cùng nhỏ nhoi
Không chừa một giống nẩy trồi
Để rồi đồng trống hoang nơi núi rừng
Lạm la lạm phát nói chừng
Thây ăn mập béo lời chưng ra đường
Đua tranh thế giới thị trường
Khuyến dân công cuộc thất thường vào ra
Lỗ là vốn đứt nợ đa
Tham ô ăn nói ba hoa khua mòm
Dân còn lo sớm lo hôm
Lo ăn lo uống áo cơm qua ngày
Nhìn ra thất nghiệp dọa dầy
Tay đeo rời rã tháng ngày chăm lo
Việc làm xin phải cuốn co
Nhưng chưa là ổn còn lo mãi hoài
Bỏ làng bỏ xóm đất cày
Tha phương cầu thực những ngày mòn hao
🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛🐛
Tham gian háo máu cuốn cào
Gọt đầu trộn ốc nhồi vào bã dơ
Ai ai hỏi tại chữ ngờ
Những người sớm hiểu thấy trơ lâu rồi
Nhồi phân bã lợi lủ giòi
Tự cường thanh sạch lòng tòi lắp sâu
Vỡ lên thúi cả địa cầu
Mục cây vì bởi lủ sâu ăn bòn
Mòn người mòn nước mòn non
Mòn cha rồi đến cháu con hao mòn
Vốc lòng bán sức nuôi con
Đâu ngờ ruồi muồi rình toan hại đời
Chương dài lời vẫn chưa vơi
Nói thêm sợ dạ bời hồi ngổn ngan
Sử sanh còn đó lẽ bàn
Ngàn năm lịch sử mơ màng nữa chi
Ôi nền văn hiến truyền di
Cháu con chẳng giữ lề gì hay sao
Đua theo phù phản tân trào
Rã rời đạo đức đời sao an bình
Thủy chung giữ dạ tiết trinh
Anh em hòa thuận gia đình an vui
Thấy điều nhân nghĩa đừng lui
Dù cho kham khó chớ lùi chí nhân
Hiếu ân hãy giữ tròn cân
Lễ cùng trí tín trao thân học hành
Ơn đền nghĩa trả cho thành
Oan hung giải bỏ an lành lẫn nhau
Chữ đồng chồng vợ thân giao
Bạn bè thân hữu cùng nhau dắt dìu
Ông bà thuận thảo kính yêu
Dì cô cậu chú lo điều đỡ năng
Cuộc đời rồi sẽ tốt thăng
Đời hoài nói mãi e rằng khó ngưng
Ngọc hoàng triều bãi buổi dừng
Mời ông táo lại vui cùng tân xuân
Xong rồi ông táo lui chân
Trở về hạ giới buâng khuâng nổi niềm
Bao nhiêu là cuộc nổi chìm
Thần tiên còn phải lỗi niềm nghiệp nay
Xuống khuyên hạ giới trần đày
Lỡ mà bị nhiễm khó ngày hoàn tiên
Nghĩ nhiều thêm những lo phiền
Sợ rồi năm tới trời chìm đường mây
Sấm vang tối sẩm đất dầy
Nặng mùi oan khí phủ đầy không gian
Thì còn đâu lói thênh thang
Để mà đến bệ ngọc hoàng thuở than
Thôi dừng lại bút mơ màng
Cầu cho thới giới sớm đàng an vui
18/02/2013
TQN
🌻🌻🌻🌻🌻🌻🌵🌵🌵🌵🌵
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét