Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

TẠI VÌ NGỐC

TẠI VÌ NGỐC
24/03/2013

Vì yêu em quá hóa khờ
Đành làm kẻ ngóc mà mơ lấy tình
Chẳng hay ai có cùng mình
Tương tư một nổi dáng hình ấp yêu
Vì yêu nên luỵ chuộng chiều
Cai đi thói xứ bỏ điều bê tha
Để cho đẹp dạ lòng hoa
Thành ra bi luỵ dưới mà trướng em
Nếu mà ai khác thử xem
Dễ gì ngồi lặng mà thèm ngó đâu
Yêu em tình đã đậm sâu
Cớ sao em để héo sầu lòng anh
Ừ thì ngốc dạ chân thành
Nếu như không ngốc đâu đành năng niu
Yêu là tin tưởng một chiều
Chứ đâu nghi dạ mấy điều vu vơ
Lỗi ai rẽ nhịp chia tơ
Tình yêu cuộc sống hai bờ nặng vương 
Lòng nghiền một dạ yêu đương
Đâu nề mưa nắng gió sương mà vùi
Vẫn mong ai đó an vui
Ví dầu có khổ riêng đời cũng cam
Rủi rong kiếp số cơ hàn
Tiếng yêu e ngại lỗi đàng tương trao
Muốn yêu sợ nhỏ lắc đầu
Đêm về buồn nổi ủ sầu ai thương
Nhìn kia ong bướm quanh đường
Đua nhau vờn bóng hoa hương ngại ngùng
Hỏi sao anh phải não nùng
Yêu em nên mới ngại ngùng âu lo
Cuộc đời cần chữ ấm no
Biết là có đủ để cho riêng nàng
Sợ lòng người lắm đa đoan
Mau thay bờ bến lỡ làng sắc son
Đời kia mưa nắng vẫn còn
Biết ai đã lỡ ai tròn tình chung
Chữ tình ai chẳng nấu nung
Vì buồn số phận ai cùng hiểu cho
Thương em tình giữ trong kho
Nào hay lủ chuột đến mò tha đi
Ngỡ ngàn hai chữ chia ly
Sao người chẳng chút lời gì tiếc thương
Ta về đau nổi phong sương
Khép lòng vùi nổi đau buồn vào tim
Dặm ngàn tâm cá bóng chim
Làm sao mà giữ trái tim một người
Đời nay lắm cảnh đổi dời 
Bao giờ sóng lặng yên trời người ơi
Thôi thì cũng chúc em vui
Còn hơn em phải bên tôi nhọc nhằn
Sợ rồi chẳng phấn điểm trang
Phai hương thục nữ vì nan nổi đời
Riêng anh như thể chết rồi
Vì nguồn sự sống cuộc đời là em
Hai từ ngốc nghếch đau thêm
Muộn màng hoa đã uá lem nhà người
Em vui bên đó có đôi
Bên nầy tôi ngỡ bóng tôi thẩn thờ
Trách chi em chẳng đợi chờ
Lòng son dạ sắc bây giờ mấy ai
Thời gian làm mỏi mắt mai
Đêm dài ủ lạnh u hoài hương tan
Sợ cho xuân sắc lỡ làng
Em là phận gái bẽ bàng đời hoa
Cần người chăm sóc thân ngà
Năng niu gót ngọc biết là ai kia
Có yêu như ngốc không nè
Có trân có trọng như vè riêng anh
Yêu em với cả lòng thành anh
Đâu đem đau khổ mà đành trao duyên
Thôi thì buồn tự mình riêng
Ai người thông cảm mà phiền tội thêm
Yêu em trần trọc nhiều đêm
Cũng vì cuốc sống mà tìm mưu sinh
Nên đành xa trốn hẹn tình
Quê người xứ lạ lình đình nổi trôi
Ghen hờn đành gác lại thôi
Dầu ai đón ngõ dắt đôi bóng người
Âm thầm hy vọng anh nuôi
Sục soi lòng dạ nhưng đời rong rêu
Làm sao giữ nổi người yêu
Dây tơ mỏng yếu e diều đứt dây
Mới rằng chỉ nữa năm đây
Sao tình người vọi vỗ bay mất rồi
Người xưa tình cảm giữ nôi
Trăm năm vẫn trọn ngọn đồi vọng phu
Mà giờ sao mảnh dạ người
Để lòng yếu đuối buôn trôi thuyền tình
Thôi thì kẻ ngốc như mình
Đành mang số kiếp vì tình khổ đau
24/03/2013
TRỊNH QUỐC NHƠN 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét