Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2020

NGẪM ĐỜI THỜI HIỆN NI

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016
NGẪM ĐỜI 2

Thời nay con nít đã đông,
Tuổi còn chút xíu động lòng yêu đương,
Nhìn đời nhân loại nhiễu nhương,
An lành mòn ít tai ương khởi nhiều,
Trái xanh chưa kiệp chắt chiu,
sớm ăn thì chát là điều thường nhiên,
Con đường tiến bộ biến thiên,
Vượt qua giới hạn luật kiên định đời,
Quá cao thi vực càng vơi,
Môi trường vừa lượng thì thơi thảnh nhàn,
Gái mười ba đã nhộn đàng,
Zalo facebook soe sang kiêu kỳ,
Giả trang mạng ảo lại lỳ,
Biết ai tốt- xấu tầm tri hữu tình,
Đời dầng bế tắt dân sinh,
Chén cơm manh áo linh đinh lắm người,
Cũng vì cơn bệnh ham vui,
Đam mê nên phải ngậm ngùi dở dang,
Biết rằng trời rộng thênh thang,
Mà muôn chim vẫn lạc đàng gió mưa,
Qua rồi tiếc uổng buổi xưa,
Cố thêm giây phút có vừa lòng chăng,
Tâm không sẵn, trí chẳng sàn,
Dầu gần một bước cũng ngỡ ngàn xa,
Tìm đâu ra kẻ thiệt thà,
Tâm không dụng lợi khi mà giúp nhau, 
Cùng đường chẳng nghĩ về sau, 
Ngờ đâu đường vẫn ngã rào chen qua, 
Biếng đi chậm bước đường xa, 
Oến khi cố gắn nhận ra trễ giờ, 
Oan khiêng cố xoá phai mờ, 
Trời không có gió thì cờ chẳng bay, 
Trơ vơ nên gọi trăng gầy, 
Đa mang nên chuốt đoạ đày thế thôi, 
Mây không làm chủ bầu trời, 
Người không làm chủ cuộc đời hoang mang,
Mặc tình con nước giòng giang, 
Lục bình một kiếp thuở than tiếng đời, 
Cỏ cây phận kiếp nhỏ nhoi, 
Dưới tàng đại mộc vẫn tươi xanh màu, 
Đừng buồn đừng tủi số phần, 
Đường chen trăm ngã bao lần sẽ qua.
....

Hãy sửa mình khi còn cơ hội, 
Đường có dài nhiều đá sỏi bụi bay, 
Sẽ muộn màng khi ta dừng lại, 
Bước thời gian luôn đi mãi không dừng, 
....
Thác trên cao đổ mãi không ngừng, 
Còn sức trẻ xin ai đừng ngần ngại, 
Ngày qua rồi đâu dễ gì quay lại, 
Có gắn lên để còn có ngày mai, 
.......
Đa sự thành bại vốn tại lòng người, 
Hay oan nghiệt một thời nào qua hết, 
Sống vô vọng có khác gì kẻ chết, 
Nguồn sống trên cao hãy phấn đấu lấy lại niềm tin, 
Trời trên cao đâu liên hệ đến mình, 
Do chính mình tự phụ mình rong rủi, 
Thì trách chi ai đó vui hay hắt hủi, 
Khi cỏ cây cùng chen nhau tìm ánh mặt trời, 
Hãy cố lên bạn ơi!
....

Nhìn thấy đó có chất gì chạm được, 
Như mặt trăng trong đáy nước lung linh, 
Là ảo giác hay sự thật hữu tình, 
Thuyền không gió tự tay mình chèo chống

Cuộc sống là có ước mơ, 
Cuộc đời dang dở vần thơ mỏi mòn, 
Sống chăng chẳng phải nghĩa còn, 
Có chăng tồn tại héo mòn sống đâu, 
Anh hùng nào kẻ trên cao, 
Đạp người té ngã tranh nhau thứ tòi, 
Giúp người hạnh phúc an vui, 
Mới là kẻ sĩ xứng người hùng anh, 
Mẻ mòn khi phải cạnh tranh, 
Giang hồ đen tối hôi tanh mùi đời, 
Hỏi người nước mắt sao rơi, 
Là nguồn cảm xúc khi vui lúc buồn, 
Bay cao nhờ có cánh chuồng, 
Mây bay vì gió thổi luồng hay không, 
Ai đào mà có con sông, 
Đường không xây đắp thì không thông dài, 
Ước mơ là sống yêu thương, 
Có chăng ảo giác khi luôn trông chờ, 
Trời kia gió thổi tung cờ, 
Thuyền đưa thì đến bến bờ vậy thui, 
Sông sâu thuyền lạc trùng khơi, 
Thì ngươi cũng phải tự bơi tìm bờ, 
Muộn màng trôi nổi bơ vơ, 
Sớm toan thì có hơn chờ đợi ai, 
Cuộc đời họa phước đáo lai, 
An nhiên tự tại là ngày đẹp tươi, 
Quý báo một kiếp làm người, 
Lỡ duyên thì tiếc một đời ai ơi,

TQN


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét