Thứ Năm, 23 tháng 4, 2020

NIỀM TIN TRÂN TRỌNG QUÝ YÊU

Tự sự : NIỀM TIN TRÂN TRỌNG QUÝ YÊU
23/04/2020
Một khi khắc cốt ghi tâm
Dầu bao năm tháng chẳng làm mất đi
Vì đời cái quý luôn ghì
Dầu không toại nghiện vẫn trì trong tim
Làm sao có thể quên em
Máu chảy về tim thay thế được đâu
Những người gặp gỡ về sau
Đều không có được đậm sâu tấm lòng
Tìm đâu hai chữ cảm thông
Chân thật tấm lòng hết mức quý yêu
Toàn người từng trải chất chiu
Hết còn bản chất mỹ miều hồn nhiên
Đắng cay số phận truân truyên
Gãy gánh đường duyên mộng vẫn trinh nguyên
Cũng không đành dạ trách phiền
Nghiện lòng người được vui yên mới đành
Mừng cho người được duyên lành
Không phải lanh đanh hơn ở bên tôi
Số trời đã định vậy rồi
Buồn tôi, tôi chịu buồn người nào mong
Bởi đời nghịch cảnh long đong
Chữ hiếu chưa xong thân lại trắng tay
Làm sao lo được cho ai
Vuông tròn hạnh phúc bền dai vui vầy
Ngại rồi gánh nặng hao gầy
Sầu tủi sau này nhỏ lụy mắt tiên
Ngày buồn lạc chốn vô biên
Lắng lòng cho được mệt phiền rửa trôi
Cảm thương cho một kiếp người
Định mệnh cuộc đời nghiệp phận vờn lai
Yêu thương mới thấy thênh thai
Hành lý đường dài đẹp mãi niềm tin.
(Những bài thơ tình tui viết phần nhiều đều là hồi tưởng, Hồi tưởng về năm 2009 là cái mốc.)
TQN

LINH CẢM
16/09/2013
EM ,một người con gái đẹp ,
Em dịu dàng và rất mực đoan trang ,
Nhưng linh cảm đã nói với anh rằng ,
Cuộc tình rồi như thuyền không cặp bến ,
Em nhìn anh ánh mắt hiền triều mến ,
Cả một trời hy vọng với tình yêu ,
Em mỉm cười sưởi ấm áp lòng anh ,
Còn anh thì dấu cười trong khoảng lặng ,
Trước mắt ta con đường không bằng phẳng ,
Mà tình thì như cơn lốc lăng quay ,
Anh tránh nhìn vào em sợ ngất sây ,
Mai lỡ cách khó nguôi ngoai sầu đắng ,
Anh không nhìn sao lòng anh rung cảm ,
Giọng nói em sao ấm áp dịu kỳ ,
Tia mắt nhìn bao triều mến quan tâm ,
Anh xao động trước tấm lòng chân thật ,
Anh vào đời còn hai bàn tay trắng ,
Chẳng thể lo được êm ấm cho em ,
Trong linh cảm thấy màng tối trời đêm ,
Sẽ che khuất con đường tình đôi lứa ,
Anh hiểu rằng bên em bao hạnh phúc ,
Nở mùa xuân lòng mở nhạc từng bừng ,
Trời nắng hạn bõng rào rạc mưa tuôn ,
Như vô tận một nỗi niềm đánh thức ,
Trong tâm cảm thấy lòng bao náo nức ,
Cũng ngẹn lòng ngăn cảm xúc con tim ,
Sợ bao lo sợ tràn ngập rung lên ,
Trong xa thẳm đôi mắt buồn rũ rượi ,
Lòng răn lòng đời mình bao rong rủi , 
Chữ tình mình như chùm gửi mong manh , 
Gạt qua đi chút vụng dại thương thầm , 
Khi đường mai hai hướng đời biền biệt , 
Mà linh cảm đã ứng thành sự thiệt , 
Trong tâm khảm bao thảm nảo đau mang , 
Đã biết trước sao vẫn thấy ngỡ ngàn , 
Không tránh được khi duyên phần may rủi , 
Trong tim anh em đã thành khuôn mẫu , 
Dù tháng năm làm củ kỷ bào mòn , 
Cũng không đổi được một trái tim son , 
Và mất em là mất đi bao ý sống , 
Dù mai đây trên bước đường mở rộng , 
Bao đổi mới bao mời gọi ru lòng , 
Không lắp được vào khoảng trống trong anh , 
Và khoảng ấy là để giành mãi mãi , 
Mất em rồi tâm hồn anh trống trải , 
Thấy muôn người nhưng khép lại cửa lòng , 
Bao kẻ đến anh đều thải chói từ , 
Vì nơi ấy là của em mãi mãi , 
Thuyền tình ta không đi vào bờ cổi , 
Mãi lạc loài nên mãi mãi bơ vơ , 
Trong bao la cơn sóng gió giặt giờ , 
Nụ cười ấy anh dấu vào ký ức , 
Trốn phong xa trong chợ đời tấp nập , 
Bến hẹn hò em đã thoả cùng ai , 
Còn nơi đây anh nặng bước tương lai , 
Giọt nước mắt rơi vào trong khoảng lặng , 
Nhớ những khi anh trộm nhìn dáng ngọc , 
Bước dịu dàng và xoả tóc thề buông , 
Trong phòng đêm với bè bạn chung đường , 
Tình hai đứa nở bừng trong e ngại , 
Ngồi cách nhau lòng đã mong gần lại , 
Mộng ước thèm hoà nhịp thở yêu thương , 
Trong ánh mắt bao say đắm vô thường , 
Môi cười khẻ với giọng mềm ấm áp , 
Trên thuyền tình đương mình cùng bảo táp , 
Nên linh cảm bao lo sợ bất an , 
Mà giờ đây đã trôi lạc sóng đàng , 
Anh cô độc giữa giòng đời nghiệt ngã ... 
TRỊNH QUỐC NHƠN 
16/09/2013


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét