11/09/2019
(Ôi thoáng nhìn lại 10 năm vô thường ta đã đánh mất ta, ta đã đốt cháy thời gian trong nhạt nhòa và quên lãng, để đến hôm nay phải nhận ra, mùa xuân chưa hề có trong ta, mà ta lại không biết xây một khu vườn đợi xuân có hoa nở tươi đẹp.
Để hôm nay dầu mùa xuân theo tiếng gọi của dòng người ngoài kia, chỉ là mùa xuân của trời đất, là mùa xuân trong lời nói gió bây, chứ trong ta mắt chả thấy gì ngoài hai từ thời gian.)
THƠ :
Thời gian đâu đợi một ai
Tự người nắm lấy duyên may trong đời
Qua rồi cơ hội thắm tươi
Đâu quay trở lại đã trôi theo đời
Tiếc buồn chuốt khổ mà thôi
Vương niềm gục ngã để rồi trách chi
Buông trôi năm tháng qua đi
Thoáng nhìn lại đã xuân thì còn đâu
Cuộc đời chìm nổi bể dâu
Vụng chèo tay lái để sầu lạc duyên
Mơ hoài hai chữ bình yên
Đừng ngồi than khóc ưu phiền riêng mang
Niềm vui hạnh phúc thiên đàng
Cách xa vạn dặm bước hoang đi tìm
Đường xa chẳng ngại cánh chim
Vượt trùng giông tố để tìm về an
Mấy ai được lộc thưởng ban
Trên trời rơi xuống muôn vàng có đâu
Chớ buồn phận tủi héo sầu
Bởi do định mệnh cơ cầu xót xa
Mà ta hết sức bôn ba
Mới mong phỉ cực lại hòa an ninh
Chất do chưa hết sức mình
Vì đời buồn chán niềm tin nhạt nhòa
Lòng người yếu đuối như hoa
Mỏng manh trước gió khó mà được nên
Trải ngàn vị của trần gian
Muộn màng chữ ngộ lỡ làng chữ duyên
Trước đời thay đổi ngửa nghiên
Đâu còn lạ những đảo điên thị đòi
Vào đời mơ cõi vui chơi
Ai hay sau tiệc nợ vời gian truân
Giấc nồng mấy buổi an thân
Hao gầy năm tháng lạnh dần trái tim
Thời gian vẫn cứ im lìm
Nào ai hay biết bao niềm dở dang
Chôn vào quá khứ vùi hoang
Chợt khi vĩ vãng nó làm chạnh đau
Nhớ sầu lệ muốn tuôn trào
Dấu sâu trong mắt ngã màu khói sương
Thời gian cứ bước luôn luôn
Từng giây khoảnh khắc vui buồn thế nhân
Mấy ai chân thật để tâm
Mãi theo giấc mộng thăng trầm thịnh suy
Quên dần trong mỗi phút giây
Đấm chìm biển tục mộng xây cơ đồ
Rã tan sau thuở mây hồ
Tan như bọt nước sóng xô xa bờ
Thời gian không đợi không chờ
Nhanh trong giây phút một giờ chóng qua
Tình yêu còn lại bên ta
Đừng cho vụt mất nữa mà thêm đau
Trăm năm nào có là bao
Vài mươi năm đã ngã màu nhạt phai
Có chăng chung thủy bền dai
Mới là ý nghĩa đời người trân trao
Kiếp này chớ đợi kiếp sau
Chất gì còn được gặp nhau hỡi người
Có duyên thương mến trong đời
Dễ đâu tìm được một người thật tâm
Cho nên quý báo duyên lành
Vui buồn gắn bó chớ đành phụ nhau
Thời gian thánh thoát qua mau
Nếu ta văng bỏ ra sau cuộc đời
Ta không muốn đốt thêm mồi
Mây trời cứ mặc gió trời mà trôi
Thời gian vẫn tự nhiên thôi
Giờ thì đã biết cuộc đời cần yên
Mộng xưa xin giũ bụi phiền
Chỉnh thân tâm lại xa miền trái ngan
VTLC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét