Thứ Tư, 22 tháng 4, 2020

LẠC MẤT

LẠC MẤT
09/2013

Ta ngồi lặng trái tim như ngừng thở ,
Cố lắng nghe nhưng cảnh vắng im lìm ,
Lòng triễu nặng dẫu chắng ngẫm niềm riêng ,
Sao day dứt cứ triền miên nhòi bóp ,
Cảnh trơ vơ nhưng lòng ta choán ngộp ,
Trái tim sầu càng thôi thốp mong manh ,
Nhớ về em hay hình ảnh trong tim ,
Không muốn vương sao lòng chẳng dứt được ,
Tình yêu kia sánh như là cá nước ,
Cũng thoảng như cơn gió mát bên trời ,
Mà soe lạnh cả một kiếp con người ,
Khi đi mất một nguồn vui hạnh phúc , 
Tôi thấy lạnh một luồng chi chảy ngược , 
Dội vào tim hình như đống băng lòng , 
Và cảm thấy nó mềm mại êm trông , 
Chợt hiểu ra là một dòng nước mắt . 
Trong sụt sùi thấy lòng buồn hiu hắt , 
Cõi đất trời như thu hẹp không gian , 
Đang cuốn lại và bốp chật hoang tàn , 
Trong đôi mắt như mơ màng xa thẳm , 
Thấy màng đêm đang trở mình chìm đắm , 
Hết bình minh và mãi mãi tối tăm , 
Ôi vũ trụ vòng quỹ đạo xoay vần , 
Sao nỡ đành cuốn đi em lạc mất ,
....
TRỊNH QUỐC NHƠN
 
NGÙI THƯƠNG
Đói tưởng năm dài cũng mất công ,
Thuyền quyên gái đẹp kén danh chồng ,
Sang giàu quyền quý vui vinh hưởng ,
Thời buổi bây giờ thế quá đông ,
Sau buổi tiệc tan thân lỵ trướng ,
Cũng đành cá chậu với chim lồng ,
Làm sao đoán được thói đời lạ ,
Tiếc thuở ngùi thương cũng lạnh bông.
...
 Lắm kẻ bạc đầu còn muốn vui ,
Vung tiền mua gái chọn chân dài ,
Bao cô ham lợi rẽ trinh tiết ,
Tôi phận nghèo nàn nào dám mơ.
 
TRỊNH QUỐC NHƠN



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét